Lôi Dận im lặng nhìn chằm chằm cô, sau một lúc lâu, tiếng nói trầm
thấp vang lên, "Người mới? Thành tích của cô ấy như thế nào ?"
Jon cùng phó tổng không thể ngờ rằng hắn quan tâm đến một người
mới, đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.
Ron thấy rốt cuộc không thể giấu, cả gan nói: "Lôi tiên sinh, kỳ thật
Mạch Khê tiểu thư hôm nay đến đây là muốn thí âm, cô ấy thực sự không
phải là ca sĩ của chúng tôi, ca sĩ trong tay chúng tôi rất nhiều nhưng quả
thực hiện tại không thể triệu tập được."
"Ron! "
John bất mãn cắt lời anh, nói như vậy chẳng phải là bán đứng anh ta
sao?
"Tôi nói đều là sự thật! "
Ron không nghĩ sẽ chịu trách nhiệm việc này, dù sao cô cũng không
được tính là người mới. "Vị tiểu thư Mạch Khê thực sự là có ý muốn tiến
vào giới ca hát, nhưng mà chúng tôi còn chưa khảo âm. "
Mồ hôi trên trán phó tổng đầm đìa. Thế là xong rồi. . . . Nói thật thì nói
thật, nhưng hắn cũng không thể thoát khỏi chịu trách nhiệm. Mà bây giờ lại
làm Lôi tiên sinh mất hứng.
"Lôi tiên sinh, anh nhìn xem các ca sĩ khác."
"Cho cô ấy thí âm !" Lôi Dận đột nhiên nói.
Tất cả mọi người trong phòng đều chấn kinh. Chính Mạch Khê nghe
được như vậy cũng tưởng mình nghe nhầm. Cô mạnh dạn ngẩng đầu, nhìn
vào cặp mắt u ám, không có một tia cảm tình nào của cha nuôi.
"Anh… "