vậy, họ thật sự không muốn để lỡ, hao tốn tâm huyết muốn hắn chú ý đến,
đáng tiếc lại không như mong đợi.
Mia cùng Elyse xem như là một trong nhiều nghệ sĩ nữ có thể tiếp cận
Lôi Dận, sao có thể buông tha cho cơ hội tốt này được?
Elyse có hai chân dài thon đẹp, đây vốn là điểm cô rất kiêu hãnh, đầu
gối có một vết bầm ngược lại càng có vẻ mị lực, làm đàn ông đau lòng
động tâm, hoàn toàn mang đến một ấn tượng thị giác cùng dụ hoặc rất lớn.
Thấy Lôi Dận không có phản ứng, cô còn muốn tiến lên, ngay sau đó,
lại bị Phí Dạ bên cạnh ngăn lại. Sườn mặt cương nghị cùng ánh mắt kiên
định của hắn nheo lại, nhìn thoáng qua Elyse, lãnh đạm nói, "Đứng ở chỗ
này là được."
Đôi mắt xếch xinh đẹp của Elyse hiện lên nét u oán.
Đối với ánh mắt cùng hành vi này, Lôi Dận đã sớm quen rồi, hắn
chuyển hướng Mạch Khê, ngữ khí lạnh nhạt hỏi, "Mạch Khê, nguyên nhân
cô ra tay đả thương người là gì?"
Mạch Khê nhướng mày, đôi mắt đẹp ánh lên vầng sáng tựa ngọc lưu ly,
dường như không vui, hoặc bất mãn. Cô nhìn Lôi Dận chằm chằm, hệt như
một chú báo con...
"Thứ nhất, Elyse nói dối. Hai người đó không phải đùa vài câu đơn giản
như vậy. Thứ hai, tôi không ra tay đả thương người!"
Thì ra cha nuôi thích loại phụ nữ phóng đãng như thế này! Cô ta ở trước
mắt hắn khoe đùi vậy là được tin liền? Đáng chết, xem mặt cô ta cứ đắc ý,
vừa mới tát cô một cái, nếu không phải lưu lại chứng cứ...
"Mạch Khê, cô mới nói dối, rõ ràng chính là... "