bên bờ hồ sen, nhập thần nhìn trân trân vào loài hoa đỏ bừng thần thánh
kia. Nhìn kỹ mới phát hiện, thì ra là... sen Tịnh Đế!
Trên gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, không hề có chút sức lực nào của
Mạch Khê hiện lên một chút kinh ngạc. Loài sen Tịnh Đế này cô chỉ nhìn
thấy trong sách, không ngờ lại có thể nhìn thấy ở ngoài đời.
Sen Tịnh Đế, đến từ vùng Trung Á và Tây Á. Sen Tịnh Đế có các loại
như “Song tôn hai đầu”, “Cửu phẩm đài sen”, “Tứ phía bái Quan Âm”,
cũng có loài trên đài đến mười ba hoa sen, nhưng một đài hai bông như thế
này cũng rất hiếm thấy rồi.
Trong số hàng ngàn vạn loài sen, loài sen này là trân phẩm quý hiếm vô
cùng. Hai bông hoa trên một đài sen, dễ dàng tạo nên một hình ảnh hết sức
kỳ diệu. Từ cổ chí kim, đối với tất cả mọi người, hoa sen Tịnh Đế biểu
trưng cho sự cát tường, dấu hiệu vui mừng, thiện lương, hóa thân của sự
xinh đẹp. Trong các loài sen khác, sen Tịnh Đế được coi như là thể biến dị
di truyền. Trên thực tế, nó chỉ có hai hoa, các hoa này trên cùng một đài sen
nở ra hai bên. Vì vậy, có người cũng gọi là nó là loài hoa của tình yêu vợ
chồng.
Trên hồ sen rộng lớn thoảng qua một làn gió nhẹ, lay động cánh sen,
giống như tản ra từng đợt trong nước, mang đến mùi hương nhè nhẹ. Chắc
hẳn có người chăm sóc cẩn thận vô cùng, bằng không làm sao có thể tươi
tốt, sinh sôi nảy nở đẹp đến như vậy.
Chỉ là, hồ sen Tịnh Đế trân quý đến nhường ấy, chủ nhân của nó sao lại
vứt bỏ?
Từng sợi tóc của Mạch Khê dường như cũng nhuốm chút hương dịu nhẹ
của hoa sen. Cô nhìn đến xuất thần, lại cảm thấy đầu vai mình có một chút
ấm áp. Theo bản năng, cô quay đầu lại nhìn, liền chạm vào đôi mắt xanh
lục lạnh lẽo kia…