lập kế hoạch cho thu nhập của mình. Có thể trẻ
muốn đến Tây Ban Nha cùng các bạn trong lớp học
tiếng Tây Ban Nha ở trường trung học – đó là một
mục tiêu để trẻ phấn đấu. Hoặc có thể trẻ muốn bán
trực tuyến đồ trang sức được làm bằng tay trên “chợ
ả
o” Etsy. Bạn hãy giúp trẻ vạch ra một kế hoạch thực
hiện việc đó và theo dõi tính kỷ luật của chúng khi
dùng tiền.
Và hãy để mắt tới việc chi tiêu của trẻ. Trẻ ưa mạo hiểm có thể bị tổn
thương trước những kế hoạch điên rồ được các trẻ tuổi teen biết đến. Có
thể chúng có kế hoạch chi tiêu, tiết kiệm, cho tặng rất chặt chẽ, và sẵn
sàng vứt bỏ kế hoạch đó khi cùng bạn bè quyết định thành lập một ban
nhạc. Vì vậy, hãy đưa ra một kế hoạch, trong đó từng khoản chi mua
sắm phải được bạn kiểm soát. Có thể trẻ không nghĩ đến một thực tế là
niềm đam mê nhạc rock đồng nghĩa với việc chào tạm biệt chuyến đi
Tây Ban Nha. Trẻ cần được bạn giúp để cân bằng giữa nhu cầu cho một
cảm hứng trong chốc lát với những kế hoạch dài hạn.
Người tìm kiếm sự an toàn
Phần lớn trẻ thuộc nhóm thanh thiếu niên phải vật
lộn với những nỗi lo về tương lai, đặc biệt khi chúng
bước vào những năm cuối trung học. Nhưng người
tìm kiếm sự an toàn có thể bị chệch hướng vì những
lo lắng này. Bạn sẽ nhận thấy sự căng thẳng này bộc
lộ trong cách quản lý thu nhập của người tìm kiếm sự
an toàn.
Bạn có thể nhận thấy rằng trẻ tìm kiếm sự an toàn bắt đầu ám ảnh về
chuyện tiết kiệm cho việc học đại học hoặc chiếc xe hơi đầu tiên, dành 1
đô la thu nhập bỏ vào tài khoản tiết kiệm hoặc thậm chí một chiếc đĩa
CD ít được ưa thích thay vì chi tiêu, tiết kiệm, và cho đi một ít. Trẻ có kế
hoạch cho tương lai là một việc làm tốt, nhưng chi tiêu để hưởng thụ
trước mắt thì không được khích lệ. Dù bạn tin hay không, có thể bạn cần
phải khuyến khích trẻ tiêu tiền, đặc biệt nếu đặc tính dùng tiền còn lại
của trẻ là một người tiết kiệm.
Bạn cũng cần quan sát sự hối tiếc của người mua – cảm giác tiếc nuối
mà người tìm kiếm sự an toàn gặp phải sau khi phải chi nhiều hơn số
tiền họ định tiêu. Khi điều đó xảy ra, hãy giúp trẻ suy nghĩ về thực tế của
việc chi tiêu, thay vì nỗi lo sợ của trẻ. Vì thế, có thể trẻ đã chi quá tay
cho đôi giày tennis đó nhưng bạn hãy cho trẻ biết rằng mọi thứ không
91