Tô Giản: "..." Cái gì gọi là bà ta nhất định có loại con dâu này? Chúng
ta hoàn toàn là người của hai thế giới được không bà bà!
Mẹ An thật sự vô cùng hài lòng với biểu hiện vừa rồi của Tô Giản, có
điều đánh giá 'giản dị' đó vẫn khiến bà để ý, vì vậy tiếp theo bà đưa Tô
Giản đến cửa hàng quần áo, đẩy Tô Giản vào trong, nói: "Đi thay! Không
cho phép làm nhục thưởng thức của Dĩ Trạch nhà tôi!"
Dĩ Trạch nhà mấy người thích tôi có thể coi là biểu hiện của thưởng
thức cao được không? Tô Giản vừa yên lặng châm chọc, vừa bất đắc dĩ
thay quần áo.
Cuối cùng, mẹ An mua một đống lớn quần áo cho Tô Giản, ngược lại
lại không mua nhiều cho mình. Tô Giản bất đắc dĩ nói: "Mẹ, thật sự không
cần mua cho con nhiều như vậy.." Quả nhiên là mẹ con, đều thích quần áo
trẻ con!
Mẹ An hừ nói: "Tôi là vì Tiểu Trạch! Còn dám làm mất mặt Tiểu
Trạch nhà tôi, tôi nhất định kêu nó ly dị cô!"
Nếu vứt mặt mũi Tiểu Trạch nhà mấy người, anh ta liền chịu ly dị, vậy
vô cùng dễ làm. Tô Giản âm thầm thở dài một cái.
Đi dạo hồi lâu, Tô Giản thấy mẹ An hình như có chút mệt mỏi, liền
nói: "Mẹ, nếu không chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát?"
Mẹ An suy nghĩ một chút, nói: "Tôi muốn ăn kem ly, vừa rồi tôi vừa
thấy ở đối diện quầy bách hóa có một tiệm kem."
Tô Giản gật đầu một cái, sau đó đỡ mẹ An về phía thang máy. Mẹ An
đột nhiên quay đầu nhìn anh, uy hiếp: "Lát nữa về không được nói tôi ăn
kem ly!" Dạ dày của bà không tốt, ngày thường chồng và con trai không
bao giờ để bà chạm vào món ăn này.