TRONG GIA ĐÌNH - Trang 150

Ngày trước, Perin không băn khoăn thế đâu! Em có thể trút cả ổ trứng

mà không hề ngại. Nhưng em đã trải qua nhiều nỗi buồn phiền nên rất
thông cảm với nỗi buồn phiền của kẻ khác! Lại nữa, vì Perin thương con
Palica nên yêu mến tất cả những con vật với một tình cảm mà em chưa
hề có trong tuổi ấu thơ. Con vịt trời không phải là bạn của em đó sao?
Nó là một thần dân trong cái trò chơi Nữ hoàng! Nếu Vui, Chúa có
quyền lợi dụng dân chúng để tồn tại thì ngược lại các Ngài cũng phải ít
nhiều quan tâm đến họ chứ? Khi Perin quyết định đi lấy trứng, em cũng
đã nghĩ đến việc nấu nướng. Tất nhiên, em không thể làm bếp ở lều cỏ.
Một làn khói nhẹ từ đó lan ra cũng đủ cho mọi người chú ý! Em sẽ nấu ở
lối đi, trong chồi cây nơi cắm trại của những người du mục, khi đi qua
làng. Nếu có ngọn lửa, làn khói ở đấy thì cũng chẳng ai thèm để ý.
Nhanh nhẹn, Perin đã nhặt được một bó củi khô và thế là em có một đám
lửa. Em lấy hai miếng đã sạch sẽ, láng bóng, tán một nhúm muối thành
bột cho dễ hòa tan. Thật ra, em thiếu cái đĩa đựng trứng la cốc. Nhưng đó
là một dụng cụ chỉ cần thiết đối với những người dư dật. Một lỗ nhỏ
trong miếng bánh cũng có thể thay thế. Chỉ một lát sau, em sung sướng
được nhúng miếng bánh trong quả trứng la cốc vừa chín tới. Perin ăn
một miếng và có cảm giác chưa bao giờ em được ăn ngon như thế! Em
tự nhủ nếu ở trên đời này, các chú phụ bếp trong giấc mơ có thật, chắc
các chú ấy cũng chẳng làm được món gì ngon bằng món trứng la cốc của
con vịt trời vùi trong tro nóng!

Tối hôm trước, Perin đã ăn bánh nhạt. Em cũng chẳng tưởng tượng

nổi em có thể thêm được gì để ăn với miếng bánh trước nhiều tuần, nhiều
tháng nữa? Bữa cơm tối hôm ấy, đáng lẽ phải thỏa mãn những đòi hỏi
của dạ dày, tuy nhiên không phải thế! Khi ăn hết quả trứng, em tự hỏi có
cách chế biến nào khác cho những quả trứng còn lại và những quả trứng
em sẽ tìm được. Trứng la cốc ngon, rất ngon. Món xúp đổ vào một lòng
đỏ trứng cũng ngon lắm chứ? Cái ý nghĩ về món xúp cứ nhảy nhót trong
đầu em. Có lẽ việc khâu dép, áo sơ mi đã cho em tin tưởng và đã chỉ cho
em thấy nhờ kiên trì, nhẫn nại người ta có thể thành công. Tuy thế, em
không dám nghĩ có thể tự túc được một cái xoong bằng đất hay bằng
thiếc để nấu xúp và cái muỗng để ăn xúp. Có những khó khăn mà em nát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.