TRỌNG SINH CHI TỐI CƯỜNG KIẾM THẦN - Trang 1174

Hơn hai mươi phút sau, Thạch Phong rốt cuộc đã tới một phường rèn rất

nhỏ ở khu tự do. Cửa gỗ của phường rèn ấy vẫn đóng kín, nếu như người
ngoài nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng nơi đây không tiếp người lạ hoặc là
một phường rèn sắp sập tiệm, cho nên không có người tới là phải.

Thạch Phong trả hơn sáu mươi đồng tệ cho phí xe ngựa xong, đi tới

trước cửa phường rèn hiu quạnh ấy, nhẹ nhàng gõ cửa.

Chờ gần cả nửa ngày cũng không có ai đáp lại.

“Chào đại sư Seraora, tôi là người được ngài Wiseman phó thắc tới đây

tìm cô, ở chỗ tôi còn có lá thư mà ngài Wiseman muốn giao cho cô nữa.”

Gõ cửa nửa ngày không ai đáp lại, nếu như tuỳ tiện xông vào, dù là quý

tộc cũng sẽ bị vệ binh bắt lại, nhốt vào ngục một đoạn thời gian. Thạch
Phong không thể làm gì khác ngoài việc nói ra nhân vật lớn như Wiseman,
thế thì Seraora cũng không thể giả bộ mình không nghe thấy được.

Qua một lát sau, trong phòng rốt cuộc đã có tiếng động rồi.

Két một tiếng, cửa gỗ vừa dày vừa nặng được mở ra, một cô gái hết sức

xinh đẹp mặc áo da màu đen đi ra, cổ áo khoét hình chữ V sâu lộ ra hai
ngọn núi cao ngất, dưới quần da cực ngắn là một đôi chân nhỏ thon dài, làn
da toàn thân là màu lúa mạch khoẻ mạnh, mái tóc xanh đen rơi tuỳ ý bên eo
nhỏ, cả người đều tản ra sự quyến rũ đầy đã tính.

Cô gái trước mặt chính là Đoán tạo đại sư Seraora.

Nếu như Hắc Tử nhìn thấy cô ấy, nhất định sẽ huýt sáo, chảy nước miếng

xuống cằm, nhưng còn Thạch Phong đã sớm nhìn quen. Seraora chính là
một đoá hoa hồng đen trong giới rèn đúc. Ít có đoán tạo sư là người đẹp,
thường thì đoán tạo sư đều là cao lớn thô kệch, cứ như người thời tiền sử
vậy. Dáng của Seraora lại trẻ trung đẹp đẽ, gợi cảm mê người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.