nhìn chằm chằm 3 người Bạch Khinh Tuyết chảy cả nước miếng, ngay cả
Hắc Tử cũng không ngoại lệ, con mắt đều suýt chút nữa rơi ra ngoài.
Thạch Phong thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục gọi người.
"Cmn, cái thằng ngu này, không có chuyện gì to mồm làm cái gì, ngươi
tưởng ngươi gào như vậy sẽ có người cùng ngươi vào phó bản chịu chết?"
"Thằng level 1 cút ngay, đừng quấy rầy bổn đại gia xem mỹ nữ."
Không ít người chơi cũng bắt đầu biểu hiện bất mãn, hai đại mỹ nữ cực
phẩm đến rồi, không đi làm quen, mẹ nhà hắn dĩ nhiên tạo ra tạp âm, vạn
nhất mỹ nữ bị dọa sợ chạy mất thì làm sao bây giờ.
"Người kia thật thú vị, dĩ nhiên có thể làm nhiều người có địch ý với hắn
như vậy, lẽ nào trước đó hắn làm ra sự tình gì rất thiếu đạo đức sao?" Hiểu
Nguyệt nhi mỉm cười lộ ra hình trăng lưỡi liềm, chỉ vào Thạch Phong cười
hì hì nói.
Một bên Triệu Nguyệt Như cũng liếc một cái, cảm thấy Thạch Phong
cũng bình thường không có gì lạ hơn nữa một thân trang bị rách nát, vốn
nàng đang được mọi người lấy lòng, nhất thời khinh thường nói: "Nhất
định là muốn gây chú ý cho chúng ta, mới sẽ như vậy, chúng ta đừng để ý
tới hắn, mau nhanh tổ đội 3 người hạ phó bản đi."
Đối với nam nhân muốn tạo sự chú ý cho các nàng là quá nhiều, thủ
đoạn gì mà nàng chưa từng thấy, cũng không ngạc nhiên gì về một chiêu
này của Thạch Phong, trái lại rất nhàm chán.
Bạch Khinh Tuyết không có phát biểu ý kiến, chỉ là liếc mắt nhìn Thạch
Phong, cảm thấy Thạch Phong tạo cho nàng một loại cảm giác rất kỳ quái,
đây là một loại nhuệ khí nội liễn, đặc biệt là thanh thiêu hoả côn bên hông
Thạch Phong, đều làm cho nàng rất lưu ý.