TRỌNG SINH CHI TỐI CƯỜNG KIẾM THẦN - Trang 363

Nhìn thấy Thạch Phong nhìn sang, Tần Thục Vũ hơi sửa sang lại quần áo

cùng tóc một chút, có vẻ quyến rũ mê người, trước ngực càng là lộ ra rãnh
sâu, giả yếu ớt nói: “Anh Phong, đã buổi trưa, em biết một nhà hàng không
tệ, hoàn cảnh rất tốt, mùi vị cũng khá ngon, em đãi khách, chúng ta liền đi
nơi đó nếm thử đi.”

Chỉ có điều Thạch Phong cũng không đi quan tâm Tần Thục Vũ, hắn chỉ

đang tìm Triệu Nhược Hi, nhìn thấy Triệu Nhược Hi xong, hắn trực tiếp đi
tới, căn bản không có để ý Tần Thục Vũ.

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Thạch Phong, Tần Thục Vũ đột nhiên

cảm thấy hình như mất đi thứ gì trọng yếu, tim giống như bị đao cắt vậy,
hối hận vì sao thời trung học mắt bị mù.

“Lớp trưởng, đây là một vạn điểm tín dụng của cô, còn lại một vạn điểm

tín dụng tôi sẽ mau chóng trả lại.” Thạch Phong cười nhạt nói, đem tiền
đưa tới.

Bất quá Triệu Nhược Hi căn bản không đưa tay nhận, chỉ là chớp đôi mắt

to động lòng người nhìn hắn, dường như nhìn thấy động vật hiếm có vậy,
có khiếp sợ, có mừng rỡ.

“Cậu thực sự là Thạch Phong sao?” Triệu Nhược Hi có chút không xác

định nghẹ giọng hỏi.

Bốn năm đại học, trong ấn tượng của cô thì Thạch Phong là trầm mặc ít

lời, bị không ít những người khác bắt nạt, biểu hiện cũng rất cao ngạo, xưa
nay không chấp nhận những người khác cứu trợ, lại như là một con sói nhỏ
bị thương, một mình liếm vết thương.

Không nghĩ tới hôm nay các loại cử động của Thạch Phong, cùng ngày

xưa rất khác nhau, cô hoàn toàn nhìn Thạch Phong với con mắt khác,
Thạch Phong lại như là từ một con sói nhỏ lớn lên thành một con cự long
ngủ đông, bất động thì thôi, động một cái thì kinh người, liền ngay cả Chu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.