TRỌNG SINH CHI TỐI CƯỜNG KIẾM THẦN - Trang 930

người đi ở trong đội ngũ, một thanh niên tuấn tú đang hứng thú dạt dào hát
nghêu ngao bài gì đó, trong lòng hắn thấy có chút khó chịu mà nói.

Người thanh niên tuấn tú đang hát ngâm nga ấy đại khái hai mươi bảy

hai mươi tám tuổi, chính là đại ca Phong Vân trong miệng Thiết Kiếm
Cuồng Sư, cũng là phó hội trưởng của Võ Lâm Minh – Phong Vân Vô Hủy,
thân phận thực lực địa vị đều vượt qua Thiết Kiếm Cuồng Sư, cho dù là
Thiết Kiếm Cuồng Sư cũng phải cung kính gọi đại ca.

“Thiết Kiếm cậu vẫn ngây thơ như vậy, khó trách lại bị thằng ranh Dạ

Phong kia đùa, còn đem công hội đang tốt đẹp thành loạn cào cào, chỉ còn
lại có hai ba con mèo nhỏ chả làm được gì, mặt mũi của Võ Lâm Minh bị
cậu ném sạch, cậu rốt cuộc có biết hay không?” Phong Vân Vô Hủy đột
nhiên dừng bước, nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư mà giận dữ nói: “Nếu
như không phải tôi sớm một bước phát hiện, hiện tại trấn Hồng Diệp chỉ sợ
đã không còn cái công hội tên Võ Lâm Minh này rồi.”

Thiết Kiếm Cuồng Sư cúi đầu trầm mặc không nói.

“Cũng là bởi vì cậu quản lý không ra gì, mới khiến cho Võ Lâm Minh ở

trấn Hồng Diệp hủy hoại chỉ trong chốc lát, hiện tại tôi còn bị buộc phải
thay cậu thu thập cục diện rối rắm ấy nữa. Không thể không đem toàn bộ
tinh anh ở ba tiểu trấn khác điều qua đây đến giúp đỡ, vớt lại mặt mũi của
Võ Lâm Minh chúng ta, cậu còn có mặt mũi nói chuyện sao?” Phong Vân
Vô Hủy lớn tiếng quở trách trước mặt của mọi người, không hề nể mặt
Thiết Kiếm Cuồng Sư một chút nào. Thiết Kiếm Cuồng Sư tức giận đến nỗi
mặt đỏ lên hết sức, nhưng lại không dám mở miệng đáp một câu, chỉ có thể
nhịn trước.

Lĩnh đội của ba tiểu trấn khác với việc này đều mang theo nụ cười lạnh

đối đãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.