TRONG TẦM NGẮM - Trang 180

Lần ghép đôi đầu tiên mà tôi chứng kiến khó có thể thu hút sự quan

tâm của cảnh sát. Có một cô gái trên tuyến Bakerloo. Mỗi sáng thứ sáu cô
ấy xuống khỏi điểm dừng Piccadilly Circus và mua một chiếc vé xổ số
Triệu phú châu Âu.

“Kiểu gì cũng vé trúng giải đây,” cô ấy nói với người đàn ông sau

quầy khi đưa tiền cho anh ta.

Anh ta cười. “Cô đã nói điều ấy tuần trước rồi.” “Lần này tôi chắc

chắn đấy.”

“Cô cũng nói vậy rồi.”
Cả hai đều cười, rồi tôi biết rằng đó là cuộc câu chuyện mà thứ sáu

nào họ cũng nói, chính xác vào thời điểm đó.

Thứ sáu tuần tiếp theo, tôi quan sát cô ấy rời khỏi tàu điện ngầm ở

Piccadilly Circus và đi tới quầy báo.

Anh ta đã chờ cô ấy.
Anh ta đứng cách ki ốt khoảng năm mét hoặc tầm đó, bàn tay nắm lại

co duỗi hai bên người, giống như đang tự động viên tinh thần để chuẩn bị
cho một cuộc phỏng vấn xin việc vậy. Bộ âu phục đắt tiền, giày đẹp. Một
người đàn ông thừa tiền thiếu thời gian. Anh ta dừng lại khi nhìn thấy cô ấy
chùi lòng bàn tay ẩm ướt vào quần. Tôi chờ anh ta nói chuyện với cô ấy,
nhưng thay vào đó, anh ta rảo bước đi cùng, thẳng hướng ki ốt và đến quầy
trước cô chỉ một li một leo. Anh ta mất tinh thần rồi, tôi nghĩ.

“Làm ơn cho một vé số Triệu phú châu Âu tối nay nào,” anh ta nói, trả

tiền rồi cầm lấy vé. “Kiểu gì cũng vé trúng giải đây, anh biết đấy.” Người
con gái sau lưng anh ta tủm tỉm cười một mình.

Anh ta đứng sang một bên diễn màn cất ví, chờ đợi để có thể xen vào

khi cô gái hỏi mua vé số cho mình. “Tôi nghĩ rằng mình đã chen ngang
trước cô. Xin lỗi cô nhé!” “Không sao đâu, thật mà.”

“Nhưng nếu cô định mua đúng chiếc vé này?” Anh ta đưa nó cho cô.

“Cầm lấy đi. Nhất định đấy.”

Cô cự tuyệt, nhưng không được lâu. Họ cười với nhau. “Cô có thể mời

tôi ăn tối nếu trúng giải.”

“Thế nếu tôi không trúng?” “Thì tôi sẽ mời cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.