TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 245

đều bùng cháy lên. Con rắn lửa xuống tới đáy hố với tốc độ cực
nhanh, thoắt cái đã chiếu sáng toàn bộ không gian bên trong.

Phan Tuấn nhìn cảnh tượng trước mắt lại thêm một phen kinh

hãi. Cái hố ấy sâu chừng năm sáu trượng, rộng bốn năm trượng, vòng
quanh bốn phía là những bậc thang gồ ra, tổng cộng có sáu tầng, càng
đi xuống thì bậc thang càng chìa ra nhiều hơn, trên bậc thang khắc một
số đường thẳng ngang dọc. Ở mép cầu thang là một rãnh nước to bằng
cánh tay, bên trong đổ đầy dầu hoả, giờ đã được thắp sáng bừng lên.

Phan Tuấn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy chính giữa phía trên cái

hố có một cơ quan nhỏ, chắc chính là cơ quan đã sinh ra đoá hoa lửa
thắp sáng rãnh dầu phía dưới.

Âu Dương Yến Vân và Đoàn Nhị Nga đang khuỵu xuống ở dưới

đáy hố, cách nhau chừng hai mét. Bên dưới họ cũng là những ô ngang
dọc chằng chịt.

“Anh Phan Tuấn, giờ chúng ta đang ở đâu?” Âu Dương Yến Vân

thấy có ánh sáng liền đứng dậy, không cẩn thận giẫm chân vào ô
vuông bên cạnh, chỉ nghe tiếng kim loại và đá cọ vào nhau, mặt đất
khe khẽ rung rinh, những bậc thang vòng quanh vách hố cũng rung lên
một chặp rồi bắt đầu chuyển động, bậc thang ở tầng đầu tiên nhô ra,
vươn tới tận giữa cái hố.

Sau khi tất cả dừng lại, Âu Dương Yến Vân kinh hoảng nhìn lên

chỗ Phan Tuấn, không dám di chuyển bừa bãi nữa: “Anh Phan Tuấn,
thế này là sao vậy?”

Hai hàng lông mày của Phan Tuấn nhíu chặt, anh nhìn cái hố

chằng chịt những đường ngang dọc trước mặt, đột nhiên bên tai vang
lên tiếng “xẹt xẹt” khe khẽ, âm thanh ấy phát ra từ trong hố, anh vội
nhìn vào trong, chỉ thấy ở một mé hố xuất hiện một hốc nhỏ, một
luồng cát trắng mịn đang chầm chậm chảy ra, từ từ rơi xuống.

“Yến Vân, giờ em đừng nhúc nhích nữa, cơ quan ở đây chắc là bị

hai người khởi động rồi.” Phan Tuấn vừa dứt lời, lại nghe có tiếng sắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.