TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 248

đã bật tới trước mặt, và dừng lại cách mặt cô chừng một lóng tay. Hơi
thở cô tắc lại trong ngực, hai mắt trợn tròn lên, nếu bậc thang đá nhích
thêm một chút nữa, thì cái mạng cô không cần đợi đến lúc các bậc
thang đá bít kín nơi này đã mất rồi.

“Cảm ơn cô!” Âu Dương Yến Vân vẫn chưa định thần lại được,

quay sang nới với Đoàn Nhị Nga.

Đoàn Nhị Nga không trả lời, mà nhìn vị trí của bậc đá, sau đó lại

nhìn bàn cờ dưới chân, lông mày nhíu lại. “Ôi chao, cát lại chảy ra nữa
rồi!” Âu Dương Yến Vân hoảng hốt, nhìn Đoàn Nhị Nga vẻ kêu cứu,
lúc này lòng tin của cô dành cho Đoàn Nhị Nga đã tăng lên đáng kể.

“Ô thứ năm bên trái!” Đoàn Nhị Nga và Phan Tuấn gần như đồng

thời thốt lên, lần này Âu Dương Yến Vân đã không còn do dự nữa, lập
tức nhảy sang ô đó, sau đó lại thấy cát ngừng chảy, một bậc đá phóng
ra phía trên đỉnh đầu, vừa khéo nối liền với bậc đá đầu tiên bật ra,
hoàn toàn không có kẽ hở. Âu Dương Yến Vân thầm nhủ: nếu những
bậc thang này đều bật ra hết, chắc chắn cái bẫy này sẽ nghiền nát bọn
họ ở bên trong.

“Hai vị ơi, cứ như vậy cũng không phải là cách đâu, những trụ đá

này cứ không ngừng bật ra, thế nào rồi cũng bít kín cả chỗ này mất
thôi!” Âu Dương Yến Vân cuống cuồng nói, ánh mắt vẫn không rời
cái hốc có cát mịn chảy ra kia.

“Chị, nếu những trụ đá này bị lượng cát chảy ra khống chế, chỉ

cần bít kín cái hốc kia vào là được rồi!” Âu Dương Yến Ưng lớn tiếng
nói, Âu Dương Yến Vân nghe vậy cả mừng, thấy cái hốc kia cách
mình chưa đầy ba bốn trượng, định tung mình nhảy sang.

“Không được!” Phan Tuấn và Đoàn Nhị Nga gần như đồng thời

hét lên.

“Sao thế?” Âu Dương Yến Vân lấy làm khó hiểu.
“Nếu cái hốc ấy bị bít kín, tất cả các trụ đá sẽ cùng lúc bật tung

ra.” Đoàn Nhị Nga cướp lời nói trước.

“Sao… sao cô biết?” Âu Dương Yến Vân cau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.