TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 251

chảy ra mỗi lúc một nhiều hơn, tháp cờ này lại sắp phát động lần nữa
rồi.

“Sao vây? Hai người nói gì đi chứ!” Âu Dương Yến Vân bất an

kêu lên. Thời điểm nào khiến người ta cảm thấy bất an nhất? Không
phải lúc đao phủ vung đao lên chém đầu phạm nhân, mà là khi y vung
thanh đao lên phát hiện ra lưỡi đao bị cùn, phải đợi mài xong mới
chém đầu được. Quang cảnh mài đao ấy, đối với phạm nhân mới là
khó chịu nhất. Thời điểm này, đối với Âu Dương Yến Vân, chính là
lúc đao phủ đang mài đao.

“Anh Phan Tuấn, đúng vậy không?” Đoàn Nhị Nga đột nhiên

ngẩng đầu lên nhìn Phan Tuấn, chỉ thấy hai mắt Phan Tuấn vẫn nhìn
chằm chằm xuống bàn cờ, hồi lâu sau mới gật đầu: “Ừm, chắc là đúng
rồi!”

Âu Dương Yến Vân và Âu Dương Yến Ưng bị vẻ mặt thần bí của

hai người này làm cho hồ đồ cả.

“Cái gì mà đúng không với cả đúng rồi!” Âu Dương Yến Vân hét

váng lên, “Hai người mau nói rõ ra đi, cát vẫn đang chảy kia kìa!”

“Anh Phan Tuấn, ván cờ này chúng ta thắng hay thua vậy?” Âu

Dương Yến Ung ngồi cạnh miệng hố hỏi.

“Chúng ta không thắng, nhưng mà cũng không thua!” Phan Tuấn

nói vậy lại càng khiến hai chị em nhà Âu Dương hồ đồ hơn.

“Vậy giờ chúng ta tính sao?” Âu Dương Yến Ưng hỏi.
“Ừm, đúng là hiếm thấy!” Phan Tuấn thở dài, ngữ khí không giấu

nổi vẻ kinh ngạc.

“Chậc, hai người làm sao vậy? Có thể nói rõ xem giờ tình hình

của chúng ta như thế nào không?” Âu Dương Yến Vân đã nôn nóng
đến sắp phát khóc lên.

“ Âu Dương cô nương, cô đừng vội, đây là thế cờ hòa.” Đoàn Nhị

Nga đỡ Âu Dương Yến Vân dậy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.