TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 282

mà tối nay không thấy bóng người nào. Ông già dẫn họ vào một gian
phòng ở mé bên, bên trong tối như hũ nút.

Ông già dẫn họ vào xong, cánh cửa đột nhiên đóng sập lại, liền

sau đó, mấy đại hán từ đâu nhảy bổ ra, mấy người bọn Phùng Vạn
Xuân không kịp phòng bị, mà thân thủ của đối phương lại cực kì
nhanh nhẹn. Ba người bọn Phùng Vạn Xuân chứ kịp phản kháng đã bị
họ trói nghiến lại.

Phùng Vạn Xuân thầm nhủ mình rốt cuộc vẫn nhẹ dạ tin người,

lúc này trong bóng tối vang lên mấy tiếng vỗ tay, sau đó thì “tách tách
tách” , mấy ngọn đèn sáng bừng lên, chỉ thấy một ông già chầm chậm
bước ra.

Thời Diểu Diểu và Tý Ngọ ngây người, ông già này họ rất quen

mặt, chính là bác Cả của Phan Tuấn, Phan Xương Viễn, lúc này tay
phải ông ta đang băng bó, nhưng nét mặt không hề lộ vẻ đau đớn.

“Bác Xương Viễn?” Thời Diểu Diểu kinh ngạc nhìn Phan Xương

Viễn kêu lên.

“Ừm, không ngờ lại gặp ta ở đây phải không?” Phan Xương Viễn

mỉm cười, “Thả cô gái này và Phùng sư phụ ra!” Ông ta vừa dứt lời,
mấy đại hán sau lưng đã thả hai người Thời Diểu Diểu và Phùng Vạn
Xuân ra, chỉ trói chặt Tý Ngọ lại.

“Sư thúc tổ, còn tôi thì sao?” Tý Ngọ hỏi.
“Ông là?” Phùng Vạn Xuân chưa từng gặp Phan Xương Viễn, tò

mò hỏi.

“Ta là Phan Xương Viễn.” Phan Xương Viễn cao giọng nói,

“Phùng sư phụ, kẻ này đi theo ông bao lâu rồi?” Ông ta chỉ tay vào Tý
Ngọ nói.

“Tám năm!” Câu trả lời của Phùng Vạn Xuân hết sức máy móc,

không biết người này rốt cuộc có ý gì.

“Tám năm, lẽ nào tám năm nay ông không phát hiện ra, tên này

chính là gian tế mà người Nhật gài bên cạnh ông sao?” Phan Xương
Viễn tựa hồ cố ý nhấn mạnh vào hai chữ “gian tế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.