TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 306

thiết bị phi hành mà Phan Xương Viễn nói lúc trước. Hai người băng
qua căn hầm, lại đi thêm một đoạn cầu thang nhỏ nữa, thì đến đầu bên
kia của địa đạo, lối ra không ngờ chính là nhà lao nơi giam giữ Tý
Ngọ.

Sau khi cùng Thời Diểu Diểu ra khỏi địa đạo, Phan Xương Viễn

quay lại nói: “Thời cô nương, hôm nay lầu Quảng Đức rồng rắn lẫn
lộn, tốt nhất cô nên về phòng đợi đến tối hành động, bây giờ chỉ cần
chúng ta hơi bất cẩn, tất cả những nỗ lực trước đây đều sẽ trôi theo
dòng nước cả đó.”

Tuy rằng lúc này Thời Diểu Diểu vẫn còn rất nhiều nghi vấn, có

điều nghĩ lại thấy Phan Xương Viễn nói rất có đạo lí, bèn gật đầu,
quay trở về phòng. Phùng Vạn Xuân đang nhắm mắt dưỡng thần trong
phòng, thấy Thời Diểu Diểu bước vào liền gật đầu nói: “Lúc này ở đây
hẳn có không dưới một trăm tên lính.”

“Hả?” Thời Diểu Diểu kinh ngạc nhìn Phùng Vạn Xuân, đột

nhiên nhớ ra tuyệt học độc môn Bát quan của ông, có lẽ Phùng Vạn
Xuân cũng đã biết tất cả những chuyện mới xảy ra rồi.

“Phùng sư phụ hẳn đã nghe thấy rồi!” Thời Diểu Diểu thản nhiên

nói.

Phùng Vạn Xuân gật đầu.
“Có điều tối nay chúng ta muốn thoát đi ngay trước mắt bấy

nhiêu lính Nhật, liệu có khó khăn quá không?” Thời Diểu Diểu lo lắng
nói.

“Ha ha, Thời cô nương, đây mới chính là chỗ cao mình của Phan

huynh đấy!” Phùng Vạn Xuân không giấu vẻ khâm phục.

“Hả? Chỗ cao minh?” Cặp lông mày lá liễu của Thời Diểu Diểu

hơi nhướng lên, trong thoáng chốc đã sực hiểu ra, mỉm cười nói:
“Dưới đèn thì tối?”

“Thời cô nương quả nhiên thông minh, nếu ta đoán không sai, vở

kịch đêm nay không chừng cũng chính là do Phan huynh một tay sắp
xếp đó.” Những lời này của Phùng Vạn Xuân khiến Thời Diểu Diểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.