TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 329

nhanh chóng đâm vào mấy huyệt vị trên người Đoàn Nhị Nga, khe khẽ
vân vê. Âu Dương Yến Vân tuy tin tưởng mù quáng vào Phan Tuấn,
nhưng hành động của anh lúc này cũng khiến cô không khỏi kinh
ngạc.

Phan Tuấn vân vê kim châm chừng tàn một nén nhang, Âu

Dương Yến Ưng đột nhiên kêu lên: “Chị, anh Phan Tuấn, tay Đoàn cô
nương hình như bắt đầu ấm lại rồi!”

Âu Dương Yến Vân không tin, bèn tóm lấy tay Đoàn Nhị Nga,

quả nhiên bàn tay lạnh lẽo đã dần dần ấm lên, điều này đúng là không
thể nào tưởng tượng nổi, nếu không tận mắt chứng kiến, ai có thể tin
rằng đây lại là sự thật chứ.

Khóe miệng Phan Tuấn hơi nhếch lên, rút mấy cây kim bạc ra,

trong chớp mắt, Đoàn Nhị Nga thổ ra một đống máu đen, mở bừng hai
mắt, rồi ho sặc sụa, như ngườ đuối nước vừa được cứu sống, lồng
ngực phập phồng dữ dội.

“Đoàn cô nương, cô tỉnh lại rồi!” Âu Dương Yến Vân ôm chầm

lấy Đoàn Nhị Nga, kích động đến nỗi lệ nóng trào tuôn, Đoàn Nhị Nga
bị cô oomg chặt, cũng đâm lúng túng, hồi lâu sau mới vỗ vỗ lên vai
Âu Dương Yến Vân, khẽ nói bên tai cô: “Cảm ơn, Âu Dương cô
nương?”

“Hả?” Câu cảm ơn này của Đoàn Nhị Nga khiến Âu Dương Yến

Vân lấy làm nghi hoặc: “Cảm ơn tôi cái gì?”

“Kì thực vừa nãy tất cả những gì mọi người làm, tôi đều có thể

trông thấy rõ ràng, chỉ là cơ thể tôi tựa như không thuộc về mình nữa
vậy.” Đoàn Nhị Nga điềm đạm nói, “Cảm ơn mọi người.”

“Thế có đang gì đâu, hì hì!” Âu Dương Yến Vân đang khóc lại

bật cười, lau nước mắt, đỡ Đoàn Nhị Nga dậy quan tâm hỏi: “Đoàn cô
nương, cô không sao rồi chứ?”

“Ừ, khoảnh khắc vừa nãy cứ như mình đã chết rồi vậy, mọi thứ

đều biến mất, tất cả đều chẳng còn quan trọng nữa. Chính vào giây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.