TRƯNG TRẮC - Trang 292

Ngỗi Hiệu, suy cho cùng, với Viện, Hiệu đối đãi có khác gì anh em, cũng
giống như Viện đối đãi với Thiết vậy. Nhưng Hiệu đã chết dưới tay Viện.
Liệu người đời sau có cho Viện là kẻ sấp mặt, phản chủ? Nhưng Viện
không sợ, lòng trung của Viện sáng như trăng rằm, chăm chỉ thờ vua. Lần
này trở lại Long Tây, việc duy nhất của Viện là phải thu phục các bộ tộc
người Nhung Khương, vì thế dù có phải tắm máu cũng phải làm. Chợt nhớ
đến Thiết, tên đầy tớ trung thành, Viện mừng thầm vì đã nhìn xa, lo cho gã
một chức quan nhỏ, để gã về quê phụng dưỡng cha mẹ.

Đến Thiên Thủy được ít lâu, Viện liền sai người đem thư và quà biếu

gửi cho tất cả các thủ lĩnh người Khương. Viện dặn viên quận thừa:

"Nhà ngươi chuẩn bị quà biếu cho hậu hĩnh vào, trong số mười mấy

tên tộc trưởng có được năm bảy đứa ngả theo ta là tốt rồi."

Viên quận thừa nhìn chủ tướng vẫn chưa hiểu. Viện giảng giải:

"Chỉ cần năm bảy viên tộc trưởng thuận theo ta, là ta có cơ hội khiến

chúng phải tự nghi ngờ, đánh giết lẫn nhau, trai cò đánh nhau ngư ông đắc
lợi, hiểu chưa?"

Đúng như Viện đã dự đoán, có năm viên tộc trưởng người Khương

ngỏ ý bãi binh theo Viện, số còn lại kiên quyết chống đối. Mặc dù dày dạn
kinh nghiệm đánh nhau với người Khương, mặc dù đã thẳng tay đánh phá
và tàn sát, nhưng phải mất sáu năm, Viện mới dẹp xong loạn Khương ở
Long Tây, chẳng những thế còn bị trúng tên của người Khương hai lần ở
đùi và ở bụng, chút nữa thì mất mạng.

Viện đánh tan các bộ lạc Khương ở Long Tây xong, gửi tấu biểu về

triều báo công. Quang Vũ đế phái một viên quan tâm phúc đem ý chỉ của
Hoàng đế tới tận nơi trao cho Viện. Lời Quang Vũ đế trang nghiêm lúc nào
cũng văng vẳng bên tai Viện:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.