TRƯỚC 10 TUỔI - THỜI KỲ VÀNG QUYẾT ĐỊNH THÀNH CÔNG CỦA TRẺ - Trang 13

Một câu chuyện rất nực cười, phải không?

Nhưng rất có thể khi chúng ta còn nhỏ, bố mẹ của chúng ta đã cho chúng ta

chiếc gậy không cần thiết. Khi chúng ta khóc lóc nói là không cần gậy, họ
còn ép chúng ta phải chấp nhận, bắt chúng ta cầm gậy đi. Sau những cuộc
phản kháng vô vị, chúng ta chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận. Dần dần
chúng ta cũng tin rằng phải có gậy thì mới đi lại được. Thế là đợi đến khi
chúng ta trưởng thành, có con, chúng ta cũng bắt đầu ép chúng dùng gậy, đến
tận khi chúng khuất phục mới thôi.

“Học tập” cũng giống như chiếc gậy đó. Khi bố mẹ quá chú trọng đến

thành tích thì sẽ bắt trẻ dồn hết tinh thần và sức lực của mình vào việc làm
thế nào để dùng chiếc gậy ấy đến khi thành thục.
Trẻ sẽ dần dần quên đi việc
phải đi bằng chính đôi chân của mình. Khi trẻ bước ra ngoài xã hội, giám đốc
không hề bận tâm đến kỹ năng dùng gậy cao siêu của trẻ. Và thế là đứa trẻ
chỉ biết chơi với chiếc gậy đứng ngây ra đó, không biết phải làm thế nào.

Nếu chúng ta không cướp đi khả năng tự đi vốn có của trẻ thì chúng sẽ có

thể thích ứng tốt hơn. Vì thế, thay vì ép trẻ chỉ chú ý đến chiếc gậy trong học
tập, chi bằng bỏ thời gian dạy chúng làm thế nào để tự đi trên con đường của
mình, tìm kiếm thành công và thắng lợi thực sự còn hữu ích hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.