TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 88

Chương 12

L

úc xem hết mấy chương trình đã thu là gần năm giờ sáng. Narumi vẫn

chưa về. Cô ấy về hơi muộn, Shinsuke nghĩ. Anh chẳng định than vãn đâu,
nhưng về muộn quá thì cũng lo chứ. Anh lôi điện thoại ra, bấm số gọi
Narumi. Nhưng điện thoại không liên lạc được. Cô đổi sang dịch vụ hộp
thư thoại rồi. Khó mà nghĩ là tắt nguồn được, chỉ có thể là đang ở chỗ
không có sóng thôi.

Anh nhắn là ‘Em nhận được tin nhắn này thì gọi lại cho anh’ rồi cúp

máy. Yêu người làm việc ban đêm mà cứ để ý từng li từng tí chuyện cô ấy
về muộn thì chỉ mệt người thôi. Thế nên một thời gian dài anh quyết không
để tâm nữa.

Lúc Shinsuke cắm lại bộ sạc điện thoại của mình thì thấy trên bàn trang

điểm của Narumi có để cái gì đó. Đó là cái tuốc nơ vít có đầu hình hoa khế.
Là loại dùng để vặn vít cỡ lớn, nên cầm khá nặng tay. Nhìn thì thấy là cái
mới tinh.

Sao lại có thứ này nhỉ? Shinsuke nghĩ. Cái nhà này còn không có nổi cái

bút hẳn hoi để viết, có gì lại có tuốc nơ vít được? Nhìn cái tuốc nơ vít,
Shinsuke không thấy quen chút nào, chắc là Narumi đem ở đâu về. Mới
toanh thế này thì chắc là mua rồi, nghĩ vậy nhưng Shinsuke không tài nào
mường tượng được cảnh cô mua thứ này.

Shinsuke cầm cái tuốc nơ vít trên tay, đi quanh phòng. Mượn hay mua, gì

cũng được, có thứ này thì tức là đã dùng ở đâu đó, hoặc định sử dụng.

Ren ở chỗ nào bị lỏng nhỉ? Anh nghĩ. Nhưng nhìn đâu cũng không thấy

chỗ đó. Lẽ nào quai xoong hay chảo bị lỏng? Anh thử kiểm tra chỗ nồi niêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.