TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 545

Ôn đại phu chắc chắn có ý đồ gì đó.

Nhưng hắn có thể có ý đồ với thứ gì?

Ta cảm thấy ta cần phải nói với Cẩn Du phu quân một tiếng, Ôn đại

phu này thoạt nhìn không đơn giản, vẫn nên cẩn thận thì hơn. Nhưng những
lời này không nên để Đào Chi biết, ta đành nói:

“Ta hơi đói bụng, ngươi xuống bếp làm chút điểm tâm cho ta đi.”

Chờ Đào Chi rời đi, ta mới nhẹ nhàng đỡ thắt lưng đi về đường cũ.

Khi đi tới phía sau của một phiến đá, ta bỗng nhiên nghe thấy Cẩn Du

phu quân nói: “... Kiếp trước ta đã từng chịu khổ, nên kiếp này ngươi cũng
phải chịu một lần. Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết cảm giác cẩn thận gieo
mầm rồi tâm tâm niệm niệm ngóng trông nó sẽ đơm hoa kết quả nhưng lại
bị người khác cướp đi, ngươi không thể hiểu cảm giác lúc đó của ta, từng
cái nhăn mày từng nụ cười của nàng đều chỉ dành cho ngươi, trong mắt chỉ
có ngươi, trong lòng cũng chỉ có ngươi, mà ta từ đầu tới cuối chỉ là người
dưng nước lã. Nỗi thống khổ và mất mát như vậy, ta đã từng thề ở kiếp
trước, muốn ngươi cũng phải nếm thử ở kiếp này! Ta sẽ để ngươi tận mắt
nhìn thấy con của ta và A Uyển được sinh ra, cho ngươi biết ta mỗi đêm
đều chạm vào mỗi tấc da tấc thịt của nàng nhưng chỉ có thể bất lực chờ ở
ngoài, cho ngươi nhìn rõ trong mắt trong lòng A Uyển cũng chỉ có một
mình ta!”

Ta cắn cắn môi.

Lời này của Cẩn Du phu quân... ta nghe mà như lọt vào sương mù.

Cái gì kiếp trước? Cái gì kiếp này? Người không phải chỉ có một kiếp

thôi sao? A Uyển Cẩn Du phu quân nói là ta? Nếu thật sự là ta, vậy mới
vừa rồi Cẩn Du phu quân nói khi đó từng cái nhăn mày, từng nụ cười của ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.