TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2258

Liễu Ngọc Như lúng túng nói, “Vậy đống thuốc nổ này phải được chôn

rất sâu?”

“Đúng thế.” Phó Bảo Nguyên gật gù, ông trầm ngâm phân tích, “Hơn

nữa nếu ngay từ đầu Lạc Tử Thương định cho nổ những vị trí đó thì khả
năng cao kết cấu của chúng sẽ yếu hơn những nơi khác, bên trong có khi
còn rỗng ruột.” Phó Bảo Nguyên đưa mắt nhìn Liễu Ngọc Như. “Thứ nhất
là để tiện cho việc chôn thuốc nổ mà không bị người ta phát hiện, thứ hai là
để khi phát nổ thì dễ làm vỡ đê hơn.”

“Thế làm sao châm lửa được?” Liễu Ngọc Như cau mày.

Phó Bảo Nguyên cười, “Bên trong đê đập đúng là đá tảng nhưng bên

ngoài là ngói bình thường. Đặt kíp nổ ở phần ngói rồi lúc cần thì gỡ ngói và
châm lửa kíp nổ là xong.”

Nghe đến đây, Liễu Ngọc Như vô thức gõ mặt bàn. Suy nghĩ trong phút

chốc, nàng nhìn Phó Bảo Nguyên mà mím môi bảo, “Chỉ cần gõ lên mặt
ngói là đủ để dò ra điểm khác lạ đúng không?”

“Có thể nói như vậy,” Phó Bảo Nguyên gật đầu xác nhận.

Liễu Ngọc Như không khỏi thắc mắc, “Thế mà chúng ta chia nhau kiểm

tra vẫn phải mất một tháng ư?”

Phó Bảo Nguyên nghe vậy bèn bất lực đáp, “Vì thiếu người.”

Ông thấp thỏm bổ sung, “Binh mã Vĩnh Châu đã bị điều tới Đông Đô,

người mà ta có thể sử dụng…chẳng nhiều lắm.”

“Không sao,” biết được nguyên nhân, Liễu Ngọc Như nhanh chóng chỉ

thị, “tạm thời ngài cứ triệu tập tất cả những người chúng ta có thể sử dụng
rồi tổ chức kêu gọi rằng mỗi người tham gia sẽ được nhận hai mươi văn
một ngày. Sau đấy mọi người ra đê…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.