- Cô đã quên một điều. Cabrero và tay chân của hắn biết tôi rất rõ.
- Dĩ nhiên, nhưng với tài năng của Jorram ông đừng lo. Chúng không
thể nhận ra. Miễn là ông đừng có hát:
“Ánh mắt như chiều hôm, miệng như mặt trời hồng!”.
Weldon cẩn thận tóm tắt lại.
- Chúng ta sẽ đến quán cà phê ở San Trinidad. Tôi sẽ ra hiệu với
Wilbur để lôi kéo hắn về phía chúng ta. Sau đó, tôi, cô và hắn ta đối phó
với sáu tên anh chị Mexico, giải thoát cho Jim Dickinson.
- Không phải sáu tên. Chỉ cần một tiếng kêu, cả phố bao vây chúng ta.
Nhắm hờ mắt lại, anh chàng suy nghĩ lung tung.
- Dickinson trả giá cao cho cô à?
- Và ông muốn biết phần chia là bao nhiêu phải không?
- Tôi làm điều này không phải vì tiền. Nhưng...
- Tôi cũng vậy. - Francesca thừa nhận.
Nghiến răng lại, anh ta thở ra một hơi. Không phải vì tiền - Vậy là vì
tình yêu rồi. Một sự thật luôn diễn ra ở hạng đàn bà như Francesca khi hàng
đống đàn ông trở thành nô lệ trước sắc đẹp của họ và ngược lại họ lại ngu
xuẩn trước một kẻ chẳng ra gì. Đột nhiên anh ta nói:
- Dickinson cần giúp đỡ à?
- Ông ta là một con hổ. Sức lực không thua gì ông. Ông ta có thể tự
bảo vệ lấy mình nếu như có vũ khí.
Ít ra hắn không phải là kẻ bất tài và ả đã chọn một gã đàn ông cho dù
hắn là tội phạm. Điều này làm Weldon thỏa mãn.
Thế nhưng anh chàng có thể cười mỉa mai vào cái bẫy đang giăng ra
trước mặt. Bằng tính mạng sức lực của mình, Weldon phải đi giải thoát cho
tình nhân của ả, mang hắn về bên cạnh ả. Anh chàng làm tất cả điều này
chẳng phải vì tiền mà vì tình yêu dành cho ả. Chính ả biết điều đó và dùng
nó để trói buộc anh ta. Thật trớ trêu!
- Tôi nghĩ rằng tôi có thể đi.
Vẻ thư giãn xuất hiện trên gương mặt Francesca. Đôi môi cô ta mấp
máy rồi thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ ngay từ đầu, cô ả không tin anh chàng
chấp nhận lời mời. Giờ đây trong tận đáy lòng của cô ta, vẫn còn chút xấu