TRUYỆN CỔ IXRAEN - Trang 112

Người em trở về thành phố xây một ngôi nhà thật đẹp, tậu những cánh
đồng màu mỡ và sống một cuộc sống đầy đủ.

Khi nghe tin người em bỗng trở nên giàu có, người anh lấy làm ghen tức.
Anh ta tìm hiểu và biết được lý do vì sao em mình trở nên giàu. Một ngày
đẹp trời anh ta cầm một cái gậy và chạy vào rừng. Ở đó anh ta tìm thấy một
tổ quạ và bắt đầu ném gậy lên. Ba lần anh ta ném đều trượt. Cuối cùng con
quạ cũng bay ra và nói:

- Đừng phá tổ của tôi. Tôi đã mất bao nhiêu công để xây nó cho các con tôi.
Nếu anh nghe yêu cầu của tôi, ngày mai trước khi mặt trời mọc tôi sẽ dẫn
anh đến Núi Mặt Trời. Nhớ mang theo cái túi nhỏ và một hạt gạo.

Mai tao sẽ đến.

Người anh nói rồi trở về nhà. Về tới nhà, anh ta bảo vợ.

- Lấy cái khăn trải giường to nhất và khâu thành một cái bao.

Anh ta nghĩ rằng cái túi nhỏ thì không đựng được là bao mà ở đó thì chắc là
toàn thứ quý. Suốt đêm, hai vợ chồng người anh thức để khâu cho xong cái
bao. Tờ mờ sáng người anh vội đi theo con quạ lên Núi Mặt Trời. Khi tới
sườn núi người anh loà cả mắt vì mặt đất lóng lánh toàn vàng, kim cương
và đá quý. Người anh như mụ đi khi nhìn thấy vàng. Anh ta quên hết mọi
thứ, anh ta chỉ nhìn thấy vàng, kim cương và đá quý. Anh ta nhồi nhét đầy
cái bao to tướng toàn những đồ quý giá đó mà vẫn chưa thấy thoả mãn. Con
quạ kêu lên:

- Thôi đủ rồi, đủ rồi! Mau lên không muộn mất. Nếu không chạy mau khỏi
đây thì anh sẽ bị thiêu cháy bởi những tia sáng của mặt trời.

Người anh không nghe thấy gì cả. Anh ta cứ mải mê nhét vàng vào đầy
bao. Anh ta nằm sõng soài trên mặt đất và cứ ôm lấy đống vàng, kim cương
đó. Cuối cùng mặt trời xuất hiện chiếu những tia nắng nóng bỏng như lửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.