TRUYỆN CỔ IXRAEN - Trang 28

Cậu trả lời:

- Cha cháu là người đốn cây chẻ củi. Cháu chẳng thấy hứng thú chút nào
khi làm việc này và cháu cũng không đủ sức khỏe để làm. Cháu buồn lắm.

Bác hàng xóm liền bảo:

- Cha cháu không phải là người đốn củi. Cha cháu là thợ săn. Vì thế cháu
không thích đốn cây là phải thôi. Hãy về làm cho mẹ cháu phát bực lên, cho
tới khi bà mắng mỏ cháu, lúc đó cháu sẽ thấy bác nói đúng.

Cậu con trai về nhà và giả bộ lầm lì không nói không rằng với mẹ. Cho tới
khi bà mẹ không chịu nổi cáu lên:

- Thợ săn, mày là con trai một người thợ săn! Tại sao mày lại giận mẹ?

Bà ta tiếp tục nói mà không để ý đến những lời mình thốt ra. Vì vậy cậu con
trai biết được cha cậu chính là một người thợ săn. Cậu liền lấy chiếc cung
và bó tên rồi đi vào rừng.

Hôm ấy, cậu bắt được một con chim có bộ lông vàng óng. Cậu nhủ thầm:
“Ôi! Con chim đẹp như thế này mà giết nó thì thật tội nghiệp. Mình sẽ đem
bán nó.”. Cậu không biết giá trị của con chim nên cứ đi thẳng ra chợ và vào
một cửa hiệu mời họ mua. Người chủ hiệu nói rằng không đủ tiền mua con
chim. Cậu lại mang con chim sang hiệu thứ hai, rồi thứ ba. Nhưng người ta
đều trả lời giống nhau: “Chúng tôi không đủ tiền mua.”. Cuối cùng cậu
đành đưa con chim về nhà.

Cũng thời gian đó tin đồn về một con chim có màu lông vàng óng rất đẹp
như vàng lan đến kinh vua. Tin đó bay đến tai quan tể tướng, một người Do
Thái bị mù. Quan tể tướng đến trước mặt vua và nói:

- Thưa bệ hạ, có rất nhiều của cải quý giá trong kho báu của bệ hạ, nhưng
vẫn còn thiếu một vật đó là con chim vàng.

Vua hỏi:

- Ta có thể tìm con chim như thế ở đâu chứ?

Quan tể tướng thưa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.