TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 100

chiều, chăm sóc. Họ không cho con gái đi làm nương, làm rẫy, sợ con vất
vả và gặp chuyện chẳng lành. Cô bé không bằng lòng, nhưng đành phải
nghe lời bố mẹ, ở nhà lo việc dọn dẹp, bếp núc.

Một hôm, vua sai một toán lính vào rừng chặt nứa. Bọn lính đi qua

nhà Y Rít, dừng lại nghỉ chân. Mấy người ghé vào nhà chơi. Họ thấy cả
rừng vắng vẻ chỉ có một ngôi nhà trơ trọi giữa rừng, trong nhà lại có một cô
gái nhỏ rất xinh. Họ liền hỏi chuyện. Cô gái thật thà kể lại rằng bố mẹ bị cả
làng ghét bỏ, nên phải vào đây nương náu. Lời cô dịu dàng, giọng cô ngây
thơ hiền hậu, ai nghe cũng xót thương cho bố mẹ cô và căm giận bọn nhà
giàu độc ác. Họ gửi đồ đạc, gạo muối nhờ cô trông giúp, trưa về sẽ thổi
cơm ăn. Cô gái nhận lời, bảo họ:

- Các bác cứ đi chặt nứa đi, còn cơm nước đừng lo, cháu sẽ nấu giùm.

Tốp lính mừng lắm, cảm ơn rối rít. Trưa ấy họ thấy cô gái bày ra đủ

bát đũa nhưng chỉ có một nồi cơm nhỏ. Họ liền hỏi:

- Cơm nước chúng tôi nhờ cô nấu giùm đâu?

- Cháu nấu đủ cả rồi!

- Sao lại chỉ có chừng này thì ai ăn ai nhịn?

- Các bác cứ ăn đi, nếu hết cháu sẽ thổi thêm ngay mà.

Một người lính già bảo:

- Thế thì đi thổi ngay đi cháu, bác ăn hết ngay đây này!

Bác ta xới ngay một bát. Nhưng nồi cơm không vơi mà lại đầy lên

ngay. Và cứ thế, xới bao nhiêu lại đầy bấy nhiêu, hết người này đến người
khác chuyền tay nhau xới mãi, ăn hoài, no đến tức bụng mà nồi cơm vẫn
đầy như cũ. Lúc đó, họ mới biết đây là cái nồi cơm thần và cô bé không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.