TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 122

Cuội rình cho đến khi đàn hổ đi hết, rồi đào cây vác về nhà. Cuội

trồng cây đó ở trong sân và đặt tên cho nó là cây đa. Từ đấy trở đi, Cuội
chăm sóc cây rất cẩn thận. Nó nói với vợ rằng, cái cây này là của một vị
thần đã cho nó, lá cây có thể chữa lành các vết thương, chữa khỏi mọi thứ
bệnh và còn có thể cải tử hoàn sinh. Cuội dặn vợ phải giữ cho cây đa được
luôn luôn sạch sẽ. Nhiều lần Cuội đe vợ:

- Cấm mình đổ rác vào gốc cây, kẻo nó bay đi mất!

Thoạt đầu vợ Cuội làm theo lời chồng dặn. Nhưng dần dần về sau, ả

đâm bực mình với chồng vì Cuội tỏ ra quý cây hơn vợ.Ả cũng phát ngấy về
những lời chồng răn dạy. Thế rồi một hôm, xảy ra chuyện cãi cọ về cái cây,
ả không còn kiềm chế được nữa, hét lên:

- Đây cứ đổ rác vào gốc cây nếu đây muốn.

Tức tối, ả mang một thùng rác đầy từ trong bếp ra, đổ cả đống vào gốc

cây đánh rầm một cái. Đột nhiên, cây đa bắt đầu lung lay, rồi từ từ bật rễ
khỏi mặt đất và bốc lên cao.

Nhìn thấy sự thể ấy, Cuội lao sấn đến cây đa bám chặt vào một cái rễ.

Nhưng cây đa cứ tiếp tục bốc lên cao. Nó cứ bay lên mãi, cao vút lên bầu
trời cùng với chú Cuội đang bám chặt lấy rễ.

Cây đa bay mãi, bay mãi cho đến khi tới mặt trăng và đứng ở đấy suốt

từ đó cho đến bây giờ.

Nếu bạn nhìn kỹ mặt trăng, bạn vẫn còn có thể trông thấy bóng đa ở

trên đó, có chú Cuội ngồi dưới gốc cây, nhất là vào lúc trời quang và gặp kỳ
trăng tròn và sáng.

Nguyễn Văn Y kể

Nguồn: Hợp tuyển truyện cổ tích Việt Nam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.