TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 172

chàng bật máu rồi lại lành. Cứ nghĩ đến việc đi cứu vợ là Mồ Côi không
quản việc gì.

Ngày tiếp ngày, chàng ngồi khâu bộ quần áo bằng da thú, chỉ lúc nào

thấy đói thì mới dừng lại nấu cơm, ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi lại cầm
kim khâu tiếp. Đã một mùa trăng đi qua, bộ quần áo da thú của chàng Mồ
Côi vẫn chưa khâu xong. Một hôm, lúc nghỉ tay khâu, nhìn ra ngoài sân,
chàng Mồ Côi nhìn thấy những quả cam đã bắt đầu chín vàng. Nhớ lời
nàng tiên dặn lúc nàng bị buộc vào võng đào của quân lính nhà trời, chàng
Mồ Côi vội vàng cầm lấy kim khâu tiếp. Mấy ngày sau, chàng đã khâu
xong. Chàng Mồ Côi mặc thử vào thì thấy vừa vặn nhưng trông rất lạ mắt.
Mồ Côi cất kín bộ quần áo rồi đi lên rừng chặt nứa mang về đan sọt. Khi
mọi thứ đã chuẩn bị xong, chàng ra vườn hái những quả cam to nhất, đẹp
nhất cho vào đầy đôi sọt rồi gánh cam lên đường. Chàng gọi con chó nhỏ đi
theo và không quên mang theo bộ quần áo bằng da thú. Chàng Mồ Côi
quyết chí đi tìm và cứu bằng được người vợ xinh đẹp yêu quý của mình.
Chàng cứ đi, đi mãi, đi mãi. Không biết đã bao nhiêu ngày, đã vượt qua bao
nhiêu sông sâu, đèo cao. Chàng cứ đi mải miết như thế. Một hôm, chàng
Mồ Côi đến một chốn rất đông người qua lại, mọi người nhìn thấy chàng có
gánh cam rất đẹp bèn hỏi:

- Này anh! Bao nhiêu tiền một quả cam đấy?

Chàng Mồ Côi bảo:

- Mỗi quả một xâu tiền.

Người mua cam kêu lên:

- Sao bán đắt thế? Bán thế thì có Trời mua được!

Chàng Mồ Côi thấy người kia nói đến trời bèn hỏi:

- Bác có biết Trời ở đâu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.