TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 47

Nghe Mồ Côi nói, nhà vua thấy có lý, quay lại nhìn tể tướng, tể tướng

liền quát lớn:

- Này! Cái thằng "Anh hùng làng ta" kia! Triều đình có nhiều quan,

nhiều tướng thật nhưng chưa ai mang danh anh hùng. Nhà ngươi đã mang
danh anh hùng sao lại dám chối lệnh vua, nếu nhà ngươi từ chối hoặc đi mà
không thành việc thì sẽ bị tội chém đầu. Ngươi phải đi ngay và phải dốc
sức làm cho bằng được.

Mồ Côi nhận lời. Chàng bảo nhà vua cấp cho một ngàn lượng vàng

làm phí tổn và một con thuyền. Rồi chàng chèo thuyền rẽ sóng ra khơi tìm
đến Thủy cung. Trên người chàng chỉ có một cái nỏ và một bó tên là vật hộ
thân.

Chàng ra khơi được hai ngày thì gặp một cơn giông lớn, thuyền bị vỡ

tan tành. Chàng bình tĩnh bám chặt vào một tấm ván nổi lềnh bềnh. Sóng
bể đánh giạt tấm ván, đưa chàng vào một hòn đảo hoang vu ở giữa biển cả.
Chàng phải tha thẩn đi khắp nơi trong hoang đảo tìm nhà cửa hay hang hốc
để tạm tránh nắng mưa. Chàng đến một bãi cát bên một con suối, nhìn thấy
ở cuối dòng xa xa có ba cô gái đang tắm, chàng mừng rỡ biết là ở đây có
người, bèn nấp vào khe đá chờ khi nào ba người tắm xong sẽ đến hỏi
chuyện.

Chợt một con đại bàng tinh bay vù đến, sà xuống bên bờ suối, tha tất

cả áo xiêm của ba cô đi mất. Ba cô vội chạy lên, kêu la ầm ĩ, con đại bàng
như có ý trêu tức lượn đi lượn lại, ba cô khóc lóc, nước mắt giọt ngắn giọt
dài.

Thấy vậy, Mồ Côi đứng lên, giương nỏ, bật lẫy. Mũi tên của chàng vút

bay đi, cắm phập vào cánh con đại bàng. Đại bàng gãy cánh ngã nhào
xuống bãi cát. Ba cô gái reo mừng chạy lại để lấy quần áo. Tuy bị trúng tên,
đại bàng tinh vẫn chưa chết. Thấy ba cô gái chạy đến, nó bỏ quần áo lại rồi
chực ôm ngay lấy cả ba cô mang đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.