Năm 763 công nguyên, Thổ Phiên tiến quân về phía đông uy hiếp kinh
sư, Đại Tông phong Ung vương Lý Thức làm nguyên soái, Quách Tử Nghi
làm phó soái dẫn quân ra trấn thủ Hàm Dương. Do Quách Tử Nghi sống
lâu năm tại kinh sư, trong tay không có quân đội, ông chỉ chiêu mộ được
hơn 2000 quân kéo đến Hàm Dương chống chọi với 200 nghìn quân địch.
Ông từng cử người cấp báo với nhà vua, nhưng vì có gian thần gây khó dễ
nên người này không gặp được nhà vua.
Quân Thổ Phiên áp sát Tràng An, vua Đại Tông lật đật trốn ra Thiểm
Châu. Lúc này Quách Tử Nghi đang đóng quân tại Thương Châu, ban ngày
sai quân lính đánh trống phất cờ, khoa trương thanh thế, ban đêm thì đốt
nhiều đống lửa hò reo, khiến quân Thổ Phiên chẳng hiểu đầu đuôi ra sao.
Trong khi đó, ban đêm ở thành Tràng An cũng có mấy trăm người đánh
trống hô hoán lên rằng, Quách Tử Nghi đang dẫn đại quân tiến tới, khiến
quân Thổ Phiên nháo nhác đành phải rút quân về phía tây.
Tháng 12 năm đó, Đại Tông trở lại Tràng An. Khi Quách Tử Nghi đến
nghênh đón, nhà vua tỏ vẻ hối hận nói với Quách Tử Nghi rằng: "Nếu trẫm
nghe theo lời khuyên của khanh, thì đâu đến nỗi xảy ra loạn lớn như thế
này ".
Sau khi "An Sử chi loạn" kết thúc, Tiết Độ Sứ Hà Đông-Thân Vân
Kinh hoài nghi Bộc Cố Hoài Ân câu kết với người Hồi Hột mưu làm phản,
vua Đại Tông muốn diệt trừ đi thì có người kiến nghị rằng, quân lính của
Bộc Cố Hoài Ân đều là cựu bộ của Quách Tử Nghi, nếu cử ông ta đến
thống lĩnh đội quân này thì Bộc Cố Hoàn Ân cũng chẳng làm nên trò trống
gì. Quách Hy Thính con trai Quách Tử Nghi nghe vậy giật mình vội giữ
cương ngựa cha lại nói rằng: "Bọn chúng đều là loài hổ lang, cha là đại
nguyên soái làm sao lại tự dấn thân vào hang cọp". Quách Tử Nghi đáp
rằng: "Nay đang cơn chiến loạn, hai cha con ta có chết thì nhà nước mới
mong thoát nạn. Ta lấy lời thành khẩn để thuyết phục họ, nếu họ thuần