TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 80

Yépache lại gần hai anh trai. Rồi băn khoăn, anh quay về phía người chăn
cừu:

- Họ chết rồi sao, thưa ông?

Người chăn cừu lắc đầu:

- Không. Họ chỉ ngất đi thôi. Họ sẽ tỉnh lại ngay bây giờ. Còn cậu thì sao?
Nhưng ta đã thấy, cậu không muốn đối đầu với con cừu đấy chứ? Cậu là
một con người kỳ lạ nhất mà ta từng gặp. Mặt cậu làm sao vậy? Tay phải và
chân phải nữa? Móng ngựa làm cho cậu què à?

- Không, cháu sinh ra đã như thế. Nhưng cái đó không ngăn cháu thanh toán
món nợ với con cừu.

Vừa dứt lời, anh lao vào, tóm sừng con cừu ném mạnh nó xuống, mạnh đến
mức cẳng con cừu cắm xuống đất. Nhưng rồi Yépache lại nâng nó lên, tung
bổng lên trời. Con vật ngã xuống chổng vó lên không trung.

Người chăn cừu không tin vào mắt mình nữa.

- Ta chưa thấy như thế bao giờ. Cậu phải là người khoẻ nhất trong chúng ta.
Quỷ tha ma bắt ta đi, nếu cậu không lấy được công chúa.

Yépache thở dài:

- Ai mà biết cô ta có thích cháu không?

Không thèm quan tâm đến con cừu, bằng tay trái, anh nhấc thân mình bất
động của các anh lên, mang vào trong nhà nghỉ.

Sáng ra, các anh tỉnh lại, nhưng họ cảm thấy còn rất yếu không thể tiếp tục
lên đường được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.