TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 232

- Petrôvits, người hàng xóm của chúng ta... Hoàng thân xứ

Zaplatinxki.

- Hắn đã là hoàng thân ư? - Tổng thống ngạc nhiên đến mức bật ra

một tiếng huýt sáo. - Thế kia đấy. Vậy mà hồi trẻ thì đã cùng nhau nốc
vốtca mới lại đi săn đuổi cánh đàn bà!... Biết làm sao được, đành phải tiếp
đón thôi. Theo đúng mọi thể thức quốc tế. Mà thế nào nhỉ, đã khâu xong cờ
chưa?

- Khâu xong rồi...

- Thật phúc đức, cầu Thượng đế! - Tổng thống đưa tay làm dấu thánh.

- Chứ không thì thật xấu hổ: một cường quốc, vậy mà đến giờ vẫn không có
cờ. Còn quốc thiều đã viết xong chưa?

- Về chuyện quốc thiều có rắc rối đấy. Ôpuskin khăng khăng từ chối

viết, ông ta bảo, niềm cảm hứng bay biến mất cả rồi. Ôxenhin thì vừa bỏ về
Tổ quốc cố cựu của mình mất rồi.

- Anh ta là người như thế nào, Do Thái ư? - Tổng thống ngạc nhiên.

- Không đâu... Dân Nga gốc. Sinh ra ở vương quốc Tver.

- Đáng ra không nên cho xuất ngoại. - Tổng thống nói, nhíu cặp lông

mày. - Ngay hôm nay hãy thay mặt tôi nhắc chủ tịch Nghị viện rằng không
được trì hoãn việc thông qua luật cấm xuất ngoại. Chứ không rồi dân chúng
bỏ chạy tán loạn hết. Nhân tiện cho hỏi, ngoài hai nhà thơ kia, chẳng lẽ
chúng ta không còn ai làm thơ ư?

Viên quản trị buồn bã lắc đầu.

- Thôi được. - Tổng thống gật gù. - Cử hành quốc thiêu không lời.

Petrôvits sẽ cho qua, hắn cũng chẳng phải ghê gớm gì cho lắm. Hơn thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.