TRUYỆN NGỤ NGÔN VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 296

Hồn cô nói lên, nói rằng:

Cháu ơi! Cháu ơi!

Cô với cháu là dấu một nhà,

Ai nghĩ khi âm dương bất hòa,

Cơ tạo biến ra dâu bể!

Thôi phải sao, chịu vậy,

Biết nói năng chi nữa?

Cháu đã có lòng,

Hồn cô đây cũng thỏa,

Sau này cháu cứ nhớ cô,

Đừng có quên cô là được vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.