TRUYỆN NGỤ NGÔN VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 70

Chim Khách thưa rằng:

- Anh Gà, anh Vịt là loài chim, tôi đây cũng là loài chim. Nhưng tôi,

thì tôi biết trước có khách đến, tôi kêu để báo tin cho người ta biết, kêu
xong, tôi bay đi. Còn anh Gà, anh Vịt, thì người ta chăn nuôi cho mà ăn,
làm chuồng cho mà ở, chỉ để đợi khi có dịp, là người ta đem làm thịt. Vậy
khi có khách đến, người ta giết các anh ấy là phải, các anh ấy còn phàn nàn
gì nữa! Vả chăng người ta giết các anh ấy, là tự quyền người ta, chớ có tại
tôi đâu, mà các anh ấy lại trách tôi, xin Trời xét lại.

Trời nghe xong, xử cho chim Khách nói là phải, xử Gà, Vịt thua rồi

đuổi ra về.

Khách ra về bảo Gà, Vịt rằng:

- Các anh còn kiện nữa thôi! Sao mà các anh thích kiện thế! Các anh

không biết thân, anh nói Gà, anh nói Vịt làm gì mà chẳng thua. Thôi từ rày
chừa nhé!

Gà, Vịt giận lắm, nói:

- Thôi chúng tôi biết, anh còn khách khí nhiều lắm!

Khách bảo:

- Các anh đã không kiện thì thôi. Chớ đã kiện ta, thì ta cứ kêu mãi xem

làm chi thì làm!

Rồi Khách cất cánh bay cao.

Gà, Vịt lạch đạch lại xuống chui vào chuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.