TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 173

Ánh Sáng Ban Ngày lắc đầu. Giết chúng mày đắt quá. Chúng mày không
đáng cái giá đó. Tao chỉ muốn chúng mày hoàn tiền lại cho tao. Tao đoán
rằng chúng mày muốn hoàn tiền lại cho tao hơn là muốn đi vào nhà xác.

Tiếp theo đó là sự im lặng kéo dài.

- Tao đã chia bài rồi đấy! Tuỳ chúng mày muốn chơi sao thì chơi. Có điều
trong khi chúng mày tính toán, tao muốn cảnh cáo chúng mày một việc
Nếu cánh cửa đó mở ra mà bất kỳ thằng nào trong số chúng mày lộ vẻ gì
bất thường thì tao sẽ nã đạn ngay lập tức. Sẽ không có một linh hồn nào ra
khỏi căn phòng này được trừ phi đi bằng cẳng đưa ra trước.

Liền sau đó là một cuộc họp kéo dài ba tiếng đồng hồ. Yếu tố quyết định
không phải là cái khẩu Colt tự động to tướng ấy mà là sự hiểu biết chắc
chắn rằng Ánh Sáng Ban Ngày sẽ sử dụng nó.

Chẳng chỉ riêng ba gã kia biết như thế, mà ngay cả Ánh Sáng Ban Ngày
cũng tin chắc như vậy. Ánh Sáng Ban Ngày tin chắc như vậy. Anh quyết
giết bọn này nếu chúng không xì tiền ra trả cho anh.

Không dễ gì ngay một lúc gom đủ mười triệu đô-la bạc giấy, nên công việc
cứ bị ngưng trệ một cách bực mình. Lão Howison và tay thư ký trưởng bị
điệu vào phòng cả chục lần. Vào những lúc như vậy Ánh Sáng Ban Ngày
để khẩu súng lên lòng, lấy tờ báo che lại, rồi vờ như đang mải cuốn thuốc
châm hút. Nhưng sau cùng thì công việc cũng chấm dứt. Một tay thư ký
xuống chiếc ô tô của anh đang đợi phía dưới mang lên một cái va li và sau
đó xấp tiền cuối cùng đã được bỏ vào, anh đóng nó lại. Ra đến cửa, anh còn
ngoái lại nói mấy lời cuối cùng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.