TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 184

như đang chờ một cú đấm. Và như thể gã bị đấm thật khi nhìn thấy một nụ
cười dành cho gã.

‘Ngài muốn dùng gì, thưa ngài?” nàng dịu dàng nói khi đặt mấy dĩa thức

ăn trước mặt gã. ‘Mỗi thứ một ít được không?’

Gã không thèm nhìn xuống những gì nàng vừa đề nghị.
‘Ta đã khiến mọi việc dễ dàng cho nàng phải không, nha đầu?’
‘Không, thưa ngài’
‘Vậy sao cười với ta?’
Nụ cười lẩn mất ngay tức khắc.
‘Tôi thực không nhớ nổi ngài đã yêu cầu gì? Cau mày? Lãnh đạm? Sợ

hãi? Ngài chỉ cần ra lệnh’

‘Im lặng!’, gã càu nhàu rồi phẩy tay cho nàng lui.
Rowena có thể cảm nhận được mắt gã chờn vờn sau lưng khi nàng vội

vàng rời khỏi đại sảnh và nhờ đó mới giữ không bật cười trước khi khuất
khỏi tầm nhìn của gã. Lãnh chúa Báo thù dễ dàng bị làm bối rối hơn cả
Mildred dự báo. Chỉ với một nụ cười, nàng đã làm gã lúng túng mà không
phải nhận một màn trừng trị nào. Nàng tự hỏi mình có thể chạm vào gã lần
tới mà không cần đợi lệnh thì thế nào. Đó không phải là điều nàng muốn
làm, nhưng nàng đã hạ quyết tâm.

‘Cô nghe hết rồi chưa?’
Rowena giật mình và nhìn xung quanh cho đến khi nhìn thấy Mary

Blouet. Nàng không biết Mary đang đề cập đến chuyện gì, nhưng nàng
khôn khéo không để bị nhận thấy mình đang quá tự mãn.

‘Thưa điều gì ạ?’
‘Ả Celia kiêu căng và tự cao đã bị đẩy đến lâu đài Dyrwood rồi. Tôi

không biết cô đã làm gì, nhưng cô phải nhận lời cảm ơn của tôi.’

Rowena không thể mở miệng trong một lúc, nàng quá kinh ngạc.
‘Ông ta thực sự đã đưa cô ấy đi ư?’
‘Đúng vậy, tống khứ ả rồi. Nhưng trông cô có vẻ bất ngờ vậy?’
‘Tôi có làm gì đâu chứ, tôi chỉ nói với ông ta là cô ấy đã mang danh ông

ta truyền lệnh cho tôi. Tôi không biết là cô ấy nói dối, và ông ta rất bực tức,
nhưng tôi…ông ta thực đã đưa cô ấy đi rồi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.