TỨ QUÁI TKKG - Trang 241

trên trời rớt xuống tấn công ta trong lúc ta đang cho đám chim sẻ ngô ăn.
Chúng định cướp cái bóp. Lạy trời, cái bóp vẫn nằm kia…
Ông lão run run mở bóp. Bên trong là một xấp tiền khá dày. Ông gật gù hất
cái cằm nhọn:
- Này cháu, ta là đại tá Criuo. Đại tá về hưu Criuo. Nhân danh một cựu
chiến binh, ta nghiêng mình trước lòng dũng cảm của cháu. Cháu hãy cho
ta biết tên họ!
- Thưa ông, Tar…zan. Ồ, cháu xin lỗi. Thực ra cháu là Peter Carsten còn
Tarzan chỉ là biệt danh của cháu. Cháu đang theo học lớp 10A trường nội
trú ở gần đây…
Đại tá Criuo cười ha hả:
- Ồ, ta đã từng coi phim “Tarzan, chúa tể rừng xanh” cách đây gần ba mươi
năm. Cháu xứng đáng là chúa tể của khu rừng thông… hôm nay. Hãy cho
phép ta được thưởng công cháu.
Tarzan có vẻ luống cuống. Hắn đoán ngay được ý định của ông lão.
- Cháu không nhận gì của ông đâu, nhất là…
- Nhất là… tiền, phải không? Ồ, cháu… ngoan lắm, nhưng này, đừng làm ta
buồn. Người già mà buồn thì đáng thương biết bao nhiêu. Hãy nhận của ta
chút quà mọn!
Ông lão dúi vào tay Tarzan tờ 100 mark khiến hắn chỉ còn nước há hốc
miệng. Và thản nhiên, vị cựu đại tá rút từ túi ra một gói thức ăn chúm môi
gọi bầy sẻ lang thang đến.
Tarzan không còn cách nào khác. Hắn cảm ơn ông lão và lên đường. Coi,
tám mươi tuổi như ông Criuo đâu phải xoàng. Ông còn đủ sức giáng trả “kẻ
thù” bằng cú ba-toong mạnh như trời giáng. Ông lão lại cũng chẳng thèm đi
báo cảnh sát, cứ ngó ông tỉnh bơ làm bạn với bầy chim đố ai biết ở đây vừa
xảy ra một chuyện tày trời.
Bây giờ thì đến phiên Tarzan thắc mắc. Hai thằng cướp bịt mặt đó là ai mà
lại có vẻ giật thột khi thấy hắn xuất hiện? Một thằng tên là Tonny thì rõ rồi,
còn thằng kia?
Đột nhiên hắn rùng mình. Cái dáng cao ngồng ngờ ngợ của thằng đeo găng
tay da hình như hắn đã gặp ít ra là một lần. Trong trường nội trú của hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.