TỨ QUÝ CẨM - Trang 1912

Có điều, tâm tư của Trưởng Công chúa Phúc Huệ có đặt vào hai thứ ấy

hay không, chính nàng cũng không thể khẳng định nổi. Còn nàng, chừng ấy
năm biết rõ Trưởng Công chúa Phúc Huệ là mẫu thân của mình, có từng tiếp
cận hay chưa? Nàng không ngừng kiếm cớ, cảm thấy Trưởng Công chúa bài
xích nàng khiến nàng không dám lại gần, nhưng nguyên nhân thực tế ra sao
trong lòng nàng hiểu rõ nhất.

Là lòng con gái chưa từng chân chính một lần hồi báo ơn sâu của mẹ

cha?

A Vụ co mình lại, run rẩy, nàng thực sự không thể tin nổi mình lại là

con người như vậy. Việc nàng lợi dụng phụ thân mẫu thân Vinh gia nuôi lớn
mình mà không hề phụng dưỡng chưa bàn tới, còn hưởng thụ tình cảm của
họ như một lẽ đương nhiên; nàng lợi dụng luôn Cố nhị ca, thậm chí ti tiện
vận dụng mị lực nữ tính của mình chỉ vì muốn Cố nhị ca bước chân vào con
đường nàng đã an bài, bảo vệ mẫu thân; nàng cũng lợi dụng cả Sở Mậu,
nàng vắt óc suy nghĩ tính kế chiếm lấy trái tim chàng chỉ mong chàng sẽ hạ
thủ lưu tình với mẫu thân của nàng; thậm chí, nàng cũng lợi dụng nốt
Trưởng Công chúa để thỏa mãn ước muốn hồi báo ơn nghĩa của mình.

Mọi người mọi việc trên thế gian này, nàng đều lợi dụng cả - A Vụ cảm

thấy mình thật đáng sợ, vậy mà nàng vẫn có thể tự nhiên dương dương tự
đắc vì những suy tính của mình, những đường đi nước bước tính toán tinh
diệu của mình, không nhìn ra sự ngu ngốc này phải đánh đổi bằng chân tâm
của người.

Nàng nhìn lầm Tương Tư, nhìn lầm Hách ma ma, nhìn lầm Thôi Thị

cũng chẳng nhìn đúng Sở Mậu, trong lòng nàng những người này đều là
những kẻ đại ngốc, nhưng kỳ thực từ đầu đến cuối chính nàng mới là kẻ ngu
ngốc nhất.

Có phải nàng thực sự là người xấu xa như vậy, nên ông trời mới phạt

nàng vĩnh viễn không được giải thoát, dẫu sống hay chết linh hồn vẫn bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.