TỨ QUÝ CẨM - Trang 2048

A Vụ vừa nhai viên thịt vừa lẩm nhẩm tính toán, ước chừng nếu còn

nói tiếp thì nàng và Sở Mậu đều có lỗi, người tám lạng kẻ nửa cân, không
chừng sẽ thêm mâu thuẫn. Mặc dù vẫn nói đầu giường gây chuyện cuối
giường hòa thuận nhưng gần đây Sở Mậu cần tĩnh dưỡng điều hòa tinh khí,
chỉ sợ cuối giường không cách nào hòa giải được.

Vì thế A Vụ quả quyết phải thay đổi đề tài: “Hoàng thượng lẽ nào

không hề tò mò thiếp thuyết phục nàng ta bằng cách nào sao?” A Vụ cũng
gắp cho Sở Mậu một miếng gân hươu.

Sở Mậu mặc dù không muốn phản ứng lại hành động tìm đường chết

của A Vụ, vẫn chịu khó ăn miếng gân hươu kia, bấy giờ mới chậm rãi nói:
“Nàng có thể nói được lời gì tốt đẹp, loanh quanh cũng chỉ đem tương lai
của Huệ Đức phu nhân và Loan Nương ra uy hiếp nàng ta mà thôi.”

A Vụ cảm thấy Sở Mậu thực liệu chuyện như thần, nhưng bề ngoài vẫn

phải già miệng cãi cố: “Hoàng thượng nghĩ thiếp như vậy sao?”

Sở Mậu lầm bầm cười. “Chẳng lẽ nàng không nói vậy?”

A Vụ nói: “Thiếp nói với nàng ta rằng: Bổn cung sẽ không cho ngươi

bất cứ cơ hội nào.” Dứt lời A Vụ bày ra vẻ mặt như thể muốn được Sở Mậu
khen ngợi.

Sở Mậu nhìn A Vụ không nói tiếng nào, hóa ra A Vụ không phải không

hiểu thế nào là yêu hận, có điều trước kia nàng đối với mình căn bản không
có tâm mà thôi. Sở Mậu nghĩ lại, nếu là A Vụ của trước kia, tuyệt đối không
bao giờ nói ra những lời như vậy.

Có điều, Sở Mậu vẫn ban lời khen tặng cho những lời này của A Vụ, A

Vụ suýt chút nữa không thở nổi.

Dùng bữa tối xong, A Vụ chơi xấu nhất định không chịu rời điện Càn

Nguyên, kéo Sở Mậu sang bên hết chơi cờ lại đòi luận sách. Đến giờ đi ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.