TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1371

tới em trai. Chả trách ngươi lại coi nó như kẻ thù.

Giang Lương thờ ơ, Đoàn Phi nói:

-Ngươi hận nó, nên đã băm nó thành trăm mảnh. Điều này ta hiểu được,

nhưng tại sao ngươi ngay cả cha mẹ cũng không tha. Thậm chí ngay cả
người chị hằng ngày thương yêu ngươi cũng giết, ngươi chém vỡ mắt chị
ấy nữa. Tại sao lại vậy chứ?

Lưu trưởng thôn đứng bên cạnh nghe xét xử không kìm nổi muốn nói

chuyện. Nhưng ông ta chưa kịp mở miệng, Giang Lương đã ngẩng đầu lên.
Ánh mắt nó không còn ngỡ ngàng nữa, mà lạnh lùng như băng. Nó thản
nhiên nhìn Đoàn Phi, thản nhiên nói rằng:

-- Ta hận bọn họ. Ta hận tất cả mọi người, nên ta giết chết bọn họ. Băm

nhuyễn cục thịt viên ấy. Ai dám cản ta thì ta giết , giết, giết!

Dáng người bé gầy, thần thái thản nhiên. Những điều nói ra lại làm cho

người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ. Ánh mắt nó như kiếm băng đập vào
tim Đoàn Phi. Nhưng Đoàn Phi không hề sợ nó. Hai người nhìn nhau khá
lâu, Đoàn Phi thản nhiên nói:

Ta hiểu rồi. Tuân Tử nói tính người bổn ác, Mạnh Tử nói tính người bổn

thiện. Xem ra hai người đều cực đoan. Một số người quả thực bản tính sinh
ra là lạnh lùng. Cha mẹ ngươi nuôi ngươi. Ngươi không biết đền đáp công
ơn nuôi dưỡng, mà lại vì chút chuyện nhỏ thù hận họ. Tới phút cuối giết
chết bọn họ. Giang Lương ơi Giang Lương, tên ngươi hoàn toàn ngược với
ngươi đó!

Giang Lương thản nhiên nói:

-Ta từ trước tới giờ vốn không hề thích tên này. Ba năm trước khi dọn tới

đây mới sửa, cha ta từ lâu không còn hy vọng nơi ta. Nhưng lại nhất định
bắt ta đổi tên này. Nếu ghét ta thì để ta rời khỏi đây đi. Ông ta lại sợ ta làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.