TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 289

Đoàn Phi thuận miệng nói:

- Người khám nghiệm tử thi kia có thể tin không?

Sử tổng bộ nhớ rõ chính y đã nói muốn khám đánh tên nghiệm tử thi

huyện Như Cao hai mươi bản lớn, vì thế liền ngậm miệng lại, chỉ có thể
cẩn thận đề phòng, mắt nhìn xung quanh, tai nghe tám hướng, sợ đột nhiên
nơi đâu lại xuất hiện thích khách. Hiện tại Đoàn Phi đã được y coi như
người cứu mạng rồi, sao có thể không cẩn thận chút.

Xà nhà trên nóc nhà quả có một miệng vết rách do kiếm đâm, Đoàn Phi

dùng đầu nhọn của thập tự tiêu gẩy bụi ở miệng vết thương ra, lại phát hiện
càng đâm càng sâu, vết kiếm này không ngờ sâu không đáy.

Kiếm là một loại binh khí hình hẹp dài dễ gãy, từng là binh khí ngắn chủ

yếu trên chiến trường, nhưng trước thời Đường, nó sớm đã bị đao thay thế,
sau dần dần lại trở thành một vật trang trí. Đương nhiên, kiếm trong tay
người biết võ vẫn là loại binh khí không thể bỏ qua, cho nên bây giờ trên
đường, nhìn thấy người đeo kiếm, không hẳn đã là thư sinh trói gà không
chặt, mà gọi là võ lâm nhân sĩ, ví như phái Hoa Sơn là dùng kiếm thuật trứ
danh đó.

Thanh kiếm sau khi đâm thủng thân thể còn có thể đâm vào xà nhà sâu

nửa thước, ngoại trừ đặc tính dễ gãy, khí lực của hung thủ kia không ngờ
mạnh như vậy, hơn nữa lại vô cùng phẫn nộ, không giết thì cũng giết, sao
phải dùng sức mạnh như vậy đính người ta trên nóc nhà?

Đoàn Phi không tiếp tục đào nữa, tay của hắn sờ sờ vết thương do thanh

kiếm gây ra, đột nhiên cảm thấy khác thường, tay của hắn dừng lại, chậm
rãi vuốt, cảm nhận.

Cuối cùng hắn thậm chí còn ghé vào nóc nhà, lấy kính lúp mang tùy

thân, nghiêm túc quan sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.