TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 867

hoành hành, dân chúng lầm than, nếu như mặc cho phát triển tới khi bùng
nổ, lúc này tự nhiên biến loạn không thể cứu vãn. Bạch Liên giáo, Di Lặc
giáo nhân cơ hội mà phát động, khắp nơi tìm cơ hội phát triển giáo chúng
gây xích mích tạo phản, sẽ có thể khiến biến loạn bùng nổ. Trước khi sự
tình phát triển tới tình trạng không thể cứu vãn, tiêu diệt phản loạn liền dễ
dàng hơn nhiều. Thí dụ như khi Ninh Vương làm loạn Sơn Đông Thanh
Châu liền có giáo đồ Bạch Liên Giáo nhân cơ hội tạo phản, nhưng số lượng
vẫn ít ỏi, chưa đầy một ngày liền bị quan binh địa phương tiêu diệt.

Đoàn Phi nghe vậy liên tục gật đầu, lại lắc đầu, nói:

- Đạo lý này đồ nhi hiểu, tuy nhiên nếu như triều đình xử trí không kịp

để tình thế khuếch đại, thậm chí lật đổ triều đình thì sao?

Vương Thủ Nhân nói:

- Vạn vật sinh trưởng đều có đạo lý riêng, nếu như triều đình ngay cả

chút lửa nhỏ cũng không dập nổi, ngược lại khiến nó cháy thành lửa lớn
ngập trời, như vậy triều đình lưu lại chỉ tiếp tục gây họa cho dân chúng
không bằng đập đổ hết thảy rồi dựng lại. Trách nhiệm của hộ giáo Pháp
Vương là truyền thừa giáo lý và thần công, còn lại có thể làm thì làm,
không thể thì mặc cho nó phát triển là xong.

Đoàn Phi gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút phản đối, Vương Thủ

Nhân nói:

- Ngươi trước tiên không cần ngắt lời, có thời gian ta lại tranh luận với

ngươi. Vừa rồi nói đến chỗ tốt của tạo phản, phàm là nơi phát sinh phản
loạn phân nửa quan viên đều chịu xét xử, quan viên thay mới thường
thường là quan viên nơi khác điều đến. Vì muốn bình ổn lửa giận và việc
mất đi lòng tin trong lòng dân chúng đối với quan phủ, bọn họ phải thay
mặt triều đình tiến hành trấn an, cũng thích hợp tiến hành cải cách. Lúc đó
địa chủ cường hào lớn tại địa phương đều bị kẻ tạo phản giết chết, cho dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.