TƯỜNG VI ĐÊM ĐẦU TIÊN - Trang 161

“Ngoài ra, Liêu Tu và Quỳnh An cũng nằm trong ban thiết kế, danh

sách những người phối hợp trong các khâu chế bản, thi công, mấy ngày nữa
sẽ công bố”, Sâm Minh Mỹ hơi ngập ngừng, lại tiếp, “Còn công việc thông
thường khác của phòng thiết kế sẽ do…”.

Ánh mắt dừng lại trên người Diệp Anh.

Rồi lại chuyển dịch.

Dừng trên người Jason, một thiết kế gia đứng tuổi.

“…. Jason phụ trách”. Sâm Minh Mỹ nâng cốc cafe bằng gốm trơn,

nhấp một ngụm, rất lịch thiệp nói vói Diệp Anh, “A Anh, dù cô mới vào tập
đoàn không lâu. Nhưng nếu có thể, mong cô giúp đỡ giúp Jason”.

Kết thúc cuộc họp, trở về phòng thiết kế của Diệp Anh.

“Đây chính là cơ hội mà cô đã hứa?“, gân cổ, phẫn nộ nhìn Diệp Anh,

George giận run người, cánh mũi phập phồng, “Mỗi ngày theo cô, đến ngồi
ở đây đã vô vị đến mốc meo, tôi đúng là điên nên mới tin lời cô!”, nói xong
anh ta quay đầu, đóng sập cửa!

Hai ngày sau đó, George không đi làm.

Tracy hằng ngày ngoài những lúc cắm cúi vẽ phác thảo, lại ngây

người nhìn Diệp Anh, trong khi các nhóm thiết kế khác bận rộn đến mức
không có lúc rảnh nói chuyện, chỉ có ở đây dường như bị quên lãng. Hôm
nay, Diệp Anh cũng ra về từ sớm.

Trở về Tạ gia, Diệp Anh tắm rồi thay quần áo cho Việt Tuyên, lấy

khăn bông lau khô tóc cho anh, lại giúp anh mặc lễ phục dành cho buổi tiệc
tối. Bộ lễ phục màu đen, sơ mi trắng màu ngọc trai, cổ quàng khăn tơ màu
xám nhạt. Ngồi trên xe lăn, khuôn mặt Việt Tuyên rạng ngời mà thanh tú,
tuấn nhã mà trầm lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.