TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 677

một lời. Nhưng nếu ở kẻ tiểu nhân, thì dẫu trăm lời nghìn lẽ, cách này
phương khác, hiềm khích vẫn còn. Trừ khi vàng nhiều bạc lớn, sắc đẹp
khuynh quốc, may ra yên được ngoài mặt, bởi vậy Vũ Văn Thuật chẳng
bao giờ nghĩ trách con mình dâm ô ác độc, mà chỉ ghi xương khắc cốt mối
thù với Tần Thúc Bảo.

***

Nay hãy kể tiếp chuyện Đơn Hùng Tín, về hậu trại cùng chị dâu, vợ con
gặp gỡ. Thôi Thị đem những chuyện vừa qua, kể lại tĩ mĩ, Hùng Tín thấy cả
gia quyến đều có mặt ở Ngõa Cương yên ổn, nên cũng chẳng biết nói gì
hơn, liền tìm Lý Huyền Thúy nói:
- Hiền huynh thi hành tuyệt kế, thật là hay, là giỏi, nhưng chỉ có điều khiến
cho Hùng Tín này chẳng còn nhà nữa mà về thôi!
Từ Mậu Công nói:
- Đơn nhị ca chẳng cần phải nói diều ấy làm gì. Đã lo việc thiên hạ thì phải
quên việc nhà thôi. Giờ nhị ca còn nói đến gia quyến của mình, mai kia có
cả nhà lớn, thì làm sao lại nói là không nhà được?
Tiệc rượu đã dọn xong đâu đấy. Địch Nhượng nâng chén mời Hùng Tín
ngồi ghế chủ trì, Hùng Tín đáp lời:
- Địch dại huynh nói sai rồi. Nay Hùng Tín này đã tới đây cùng các vị cùng
là người một nhà cả rồi, thì phải tuân theo trật tự tôn ty vốn đã sẵn của trại,
để khỏi phải bàn luận lôi thôi. Hùng Tín này dẫu là một lão già quê mùa đi
nữa, nhưng cũng ít nhiều hiểu biết văn lễ đấy chứ!
Địch Nhượng lên tiếng tiếp:
- Sao Đơn nhị ca lại nói thế. Nay anh em đây may nhị ca không bỏ, đến
cùng tụ nghĩa, ở nơi "Chấn Nghĩa hảo đường” này, nhị ca chủ trì là xứng
đáng lắm. Ghế thứ hai, xin mời Lý Huyền Thúy đại huynh.
Huyền Thúy cười lớn:
- Đại huynh nói điều này hơi lạ đấy. Tại sao lại xếp như thế?
Địch Nhượng đáp:
- Xin các vị nghe tiểu đệ nói đây. Hôm nay là ngày tốt, chúng ta làm lễ cưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.