TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 806

tiền đi đường cho họ, rồi thả cho về nhà. Mai kia công thành danh toại, cái
gì mà chẳng có.

Phạm Nguyện nghe theo, thả cho tất cả đàn bà con gái về, đốt cả sơn trại,
cùng một người với sáu bảy nghìn lâu la kẻo nhau về Lạc Thọ. Lăng Kính
mời Nghĩa Thân vào quán dịch, rồi cùng Hắc Thái, Phạm Nguyện vào trình
Hạ Vương. Phạm Nguyện đem bảo vật làm lễ ra mất Hạ Vương. Hạ Vương
phán:
- Khanh đã bằng lòng tới đây để giúp cô, lo việc quốc gia, thế đã là vật quý
của nước nhà rồi. Cô còn lấy những vàng ngọc vô dụng ấy làm gì. Khanh
hãy cứ giữ lấy, về sau mà thưởng cho tướng sĩ.
Phạm Nguyện càng kính phục, Hạ Vương bây giờ mới hỏi Lăng Kính:
- Tế tửu có mời được Nghĩa Thần không?
Lăng Kính thưa:
- Dương tướng quân hiện đang ở ngoài trạm dịch. Theo như thần nghĩ,
người này trước kia đã từng đối địch với chúa công, chẳng ai chịu nhường
ai. Nay nếu chúa công không thân hành ra đón, chào hỏi thật trịnh trọng, thì
sợ ra người này vẫn giữ vẻ khách khí, không chịu đem hết tài năng ra để
giúp chúa công chăng?
Hạ Vương phán:
- Khanh bàn luận thật sáng suốt.
Sai sắp sẵn xe rồng, dẫn trăm quan ra tận ngoài thành nghênh tiếp vào đến
trạm dịch, Nghĩa Thần lạy chào. Hạ Vương thấy Nghĩa Thần mày thanh tóc
bạc trắng, dáng tiên phong đạo cốt, thật đáng bậc định quốc an dân, phò
nguy cứu khốn, liền vội vái trả một nửa.
Nghĩa Thần thưa:
- Làm tôi của một nước đã mất, thật chịu ơn nặng của đại vương mời đến,
đâu dám nhận lễ của đại vương.
Hạ Vương phán:
- Cô vẫn kính trọng thái bộc bởi lẽ trung thần nghĩa sĩ, nên cúi mình mời
thái bộc tới để cùng diệt trừ lũ phản nghịch vậy.
Nghĩa Thần đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.