TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 597

Chữ Nhân Hoạch

Tùy Đường Diễn Nghĩa

Dịch Giả: Lê Văn Đình

Dịch Thơ: Lê Văn Uông

Hồi Thứ Ba Mươi Tám

Dương Nghĩa Thần ra quân phá giặc cỏ,

Vương Bá Đương dùng mẹo cứu bạn hiền.

Từ rằng:
Ấy việc đời như hơi bong bóng
Bọn ngu si lên giọng ta đây
Gươm đao chật đất đùn mây
Rắn rồng vật lộn, lang sài cắn nhau
Rồi gió thảm mưa sầu cũng hết
Ngẫm nguồn cơn coi chết như về
Còn ra cái xác con ve
Vợ chồng nam bắc lỗi bề keo sơn
Góc trời bể lần khân đắm đuối
Để cái danh làm lụy cái thân
Mày chau một chén rượu tàn
Mưu càng sâu, nỗi oán hờn càng to
Hạc kêu vượn hú mà lo.
Theo điệu "ý nan vong”


Người ta sinh ra gặp buổi thái bình, kẻ có gia tư sản nghiệp, đều nghĩ tới
chuyện vui thú ruộng vườn, bậc anh hùng hào kiệt, nếu chẳng có chỗ thi
thố tài năng, cũng chỉ đành nhìn trời mà than dài. Gặp buổi ly loạn, người
người đều nghĩ mình đáng tài võ tướng, xứng mưu Gia Cát Khổng Minh.
Có biết đâu chân ít giả nhiều, để rồi bỏ thân nơi đất khách, làm trò cười cho
người đời. Bởi vậy chính kẻ biết thời, hiểu mình mới xứng tài tuấn kiệt.
Nhưng nào đã mấy ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.