TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 834

“Đàn bà phải không?”

Otoko không trả lời.

Keiko đưa tay khép mí mắt Otoko lại, rồi cầm ngón tay cô giáo bỏ vào

miệng cắn.

“Ái đau quá.”

Otoko mở to mắt. Keiko giải mộng cho cô giáo:

“Cô nhớ cô đã nhận vẽ tranh em phải không? Nên chi em trở thành màu

lục của đồn điền chè cô đang vẽ.”

“Em nghĩ vậy à? Nghĩa là trong lúc cô mê ngủ, em xuất hồn ra nhảy múa

xung quanh cô. Ghê quá.”

Keiko cười rúc rích, bàn tay đang sờ mặt bây giờ luồn xuống ngực cô

giáo. Cô gái nói:

“Nhưng mà cô nằm mơ, chứ có phải em nằm mơ đâu…”

*

Ngày hôm sau, hai người leo núi Kurama thăm ngôi đền. Đến tối họ tới

nơi. Đền đông kín. Hoàng hôn trễ tháng năm đã buông xuống mấy ngọn đồi
và cánh rừng xung quanh. Bên cồn phía đông, trăng rằm đã mọc. Người ta
đã đốt những đống củi xếp dọc lối đi. Tăng đoàn tụng kinh theo vị sư trụ
trì. Thiện nam tín nữ thắp nến dâng lên Phật.

Ngay trước chánh điện, một chiếc bát đựng rượu khổng lồ bằng bạc được

đổ đầy nước. Ông trăng soi hình vào trong bát. Thiện nam tín nữ khum hai
bàn tay hứng nước múc từ trong bát. Từng người một họ kính cẩn cúi đầu
rồi đưa nước lên miệng uống. Otoko và Keiko cũng làm theo.

Keiko nói đùa:

“Về nhà, có thể cô thấy vết chân xanh giẫm đầy nhà mình đấy.”

Cô gái có vẻ rất hứng chí vì hội trăng rằm trên núi tối nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.