TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 130

23.

CHÚ HANH LƯỜI BIẾNG

Hanh tính lười biếng. Chú chẳng phải làm gì khác ngoài việc hàng ngày

chăn một con dê ở ngoài cánh đồng. Ấy vậy mà chiều tối, hết ngày, về nhà,
chú còn thở ngắn than dài: "Chăn dê ngoài đồng cả năm, cho đến tận cuối
thu quả là một gánh nặng, một việc vất vả". Giá mà có thể nằm ngủ lại đi
một nhẽ!

Nhưng không! Luôn luôn phải mở mắt ra để canh,

sợ dê nó phá hoại cây non, nhảy qua rào vào vườn,
hoặc từ đó chạy trốn. Thế thì còn làm thế nào được
nghỉ ngơi một chút cho thoải mái!" Chú ngồi suy
nghĩ tìm cách trút được cái gánh nặng. Một thời gian
dài, chú không tìm ra được cách gì. Nhưng rồi một
hôm, bất chợt, trong đầu lóe ra một ý nghĩ như là cái
màng che mắt rơi xuống: "Mình biết là phải làm gì
rồi!" Chú kêu lên. "Mình chỉ cần lấy cô Tơrinô đẫy
đà thôi. Cô ta cũng có một con dê. Cô ta sẽ chăn con
dê của mình cùng với con dê của cô ả. Như vậy, mình
sẽ không còn tự mình phải làm khổ mình mãi nữa".

Hanh bèn đứng dậy và cử động đôi chân, đôi tay mệt mỏi. Chú tạt

ngang đường (đường cũng không còn xa) mà đến nhà bố mẹ cô Tơrinô đẫy
đà xin cưới cô gái chăm chỉ và đức hạnh. Bố mẹ cô không loại trừ: "Ngưu
tầm ngưu, mã tầm mã", hai cụ nghĩ bụng và nhận lời ngay lập tức. Thế là cô
Tơrinô đẫy đà làm vợ chú Hanh và chăn cả hai con dê. Chú Hanh sống
thoải mái, không còn phải nghĩ ngợi đến công ăn việc làm nữa mà chỉ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.