TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1075

phụ xe, dúi vào tay nó tờ polime mệnh giá 200k rồi thì thầm năn nỉ bằng
giọng thiết tha:

- Anh cho em lên xe nhé! Môn này mà phải học lại thì em chết mất!

Thằng phụ xe lập tức hiểu ra vấn đề. Nó đút nhanh tờ tiền vào túi quần

rồi đổi giọng ân cần:

- Thế đợt này lên thi lại môn gì?

- Dạ, môn "Kinh tế và quy luật lưu thông của đồng tiền" anh ạ!

- Trời ạ! Thế sao không nói sớm?! Anh tưởng mấy môn Triết học hay

lô-gic gì đó thì nên học lại, còn cái môn lưu thông đồng tiền như em vừa
nói thì phải tiến hành nhanh, gọn, không nên để lằng nhằng. Thôi, lên xe đi
em!

Phù! May quá! Cuối cùng thì tôi cũng đã lên được xe. Thế nhưng vận

may của tôi không chỉ dừng lại ở đó, bởi tôi được xếp ngồi ngay sau em gái
mỡ màng, ngực căng tràn, áo sơ mi mỏng tang vừa lên cùng tôi ấy. Dù phải
ngồi trên ghế nhựa chen chúc, người nêm chật ních, chân không thể nhúc
nhích nhưng tôi vẫn thấy rất thích, người lâng lâng phấn khích vì cả tấm
lưng mềm mại, mịn màng và thơm phức của em ấy đang áp sát vào người
tôi, khiến toàn thân tôi nóng hừng hực, một số chỗ có cảm tưng tức, căng
cứng và rạo rực.

Chiếc xe lăn bánh êm ả cho tới khi nó chạy qua một đoạn đường rất

xấu và la liệt ổ gà. Gọi là ổ gà thôi nhưng cái bé nhất cũng phải bằng cái
bàn là, cái to nhất cũng phải bằng cái bếp ga, khiến chiếc xe chòng chành,
lắc lư, nghiêng ngả. Cũng vì thế mà tôi bị mất đà, mất luôn cả thăng bằng,
tay quờ quạng lung tung, vớ được gì thì túm cái ấy. Chả biết tôi đã túm phải
cái gì mà em gái ngồi đằng trước quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu
rồi cất giọng thì thầm như nhắc nhở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.