TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 158

Rồi Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi lần lượt cắm hương vào bát, xong

mỗi người cầm một chén rượu dâng lên trước bàn thờ. Ánh mắt ai cũng
rạng ngời, hân hoan. Kể từ hôm nay, họ đã có thêm những người anh em
cùng vào sinh ra tử, cùng chung chí hướng, cùng kề vai sát cánh gây dựng
cơ đồ đại sự... Cả ba đồng loạt nốc cạn chén rượu rồi cười đầy hả hê. Thế
nhưng chưa kịp đặt chén xuống thì chợt nghe tiếng "Vù" bên tai, hình như
vừa có một vật thể lạ bay về phía 3 anh em. Chưa kịp hoàn hồn thì lại "Vù"
phát nữa. Trương Phi la lên:

- Cái gì đấy các anh ơi? Thiên thạch à?

Vân Trường có vẻ là người nhanh nhậy nhất nên đã đoán ra vấn đề:

- Không phải thiên thạch đâu, gạch đấy, chạy thôi anh em.

Vân Trường chưa nói dứt lời thì từ phía bên ngoài, một bóng đen nhảy

vào, tay lăm lăm 2 viên gạch, lão vừa lao tới vừa chửi ầm ĩ:

- ĐKM mấy cái thằng mất dạy này, nửa đêm chui vào vườn cải nhà

ông phá phách lại còn cười hô hố như mấy thằng thần kinh thế à. Ông cho
chúng mày chết này...

Tức thì, lão phóng tiếp một viên gạch nữa về phía 3 anh em. Lưu Bị

chỉ kịp hô một tiếng "Chạy" rồi nhanh như cắt lao vút qua hàng rào phi ra
ngoài đường, Quan Vũ cũng lập tức lao theo, chỉ có mỗi Trương Phi là vẫn
đang loạng choạng phía sau vì còn mải ôm cái bọc vịt nướng với thịt chó.
Bỗng Lưu Bị và Quan Vũ nghe tiếng Trương Phi kêu thất thanh phía sau:

- Cứu em với hai anh ơi, em bị dính gạch rồi, đau quá không chạy

được...

Nghe vậy, Quan Vũ níu tay Lưu Bị lại:

- Anh ơi, có quay lại cứu nó không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.